Trang:Linh Nam dat su 1.pdf/84

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 82 —

Hoàng Hán nói:

— Tôi nghe: lúc thường thủ-kinh, lúc biến thời phải hành-quyền; Tướng-công lại quên lời nói của Thái-bà lúc tiễn-biệt rỏ nước mắt mà dặn bảo hay sao? Vả lại Trương. Lý hai nàng đã thác, thân nhờ Tướng-công, dẫu là con gái mà cũng biết lễ-nghĩa; Tướng-công sao lại mộ cái tiếng tiết-liệt một thời. mà nỡ coi thân như cỏ rác, tôi sợ hai nàng ấy không hóa ra đá vọng-phu, thời cũng liều như người đàn bà gieo mình sa xuống gác, Tướng-công sao nỡ để đến nỗi thế. Gì bằng ngày nay hãy cứ nhân kế người để lập kế ta, hãy cứ thuận theo lời, rồi xem có cơ-hội sẽ trốn đi, như thế thời mình không muốn liên-hôn với họ bỏ đi càng có danh; lại không chịu nhơ-nhuốc, trốn đi là hẳn được, đó chính là hành-quyền mà không trái kinh, Tướng-công sao không nghĩ đến thế?

Phùng-Ngọc nghe lời Hoàng Hán nói rõ hiểu thấu, lại thấy Hoàng Thông quị ở trước mặt kêu van khóc lóc bèn rỏ nước mắt mà rằng:

— Nhà ngươi nói cũng phải, song nó lấy oai cường-bạo hiếp ta mà ta phải cúi đầu quặp tai, vẫy đuôi van vỉ thời ta quyết không chịu được. Vả lại ta trước ở Mai-hoa-thôn có lấy ba việc giao ước; đến núi Quế-lĩnh cũng lấy ba việc chống cự, nay ta cũng lấy ba việc giao ước, nếu họ chịu theo thời ta mới nghe lời, nếu họ không chịu theo, ta thà rằng chết nát như bun lầy, chớ quyết không cùng sống với bọn giặc này vậy.

Hoàng Hán nói:

— Ba việc ấy là gì, xin Tướng-công nói cho biết? để tôi nói với hắn.

Phùng-Ngọc nói:

— Một là: ước hắn phải về hàng triều-đình thâu lương nộp thuế. Hai là: Lý-công-chúa đã thân-vinh nhất-phẩm mà cũng xin làm thứ hai ở dưới Trương-thị, hay hèn hắn cũng phải ở dưới hàng Lý-công-chúa. Ba là: hễ làm lễ thành-thân xong độ mười ngày hay nửa tháng, thời phải để cho ta về phụng-dưỡng cha mẹ, trong ba điều ấy nếu một điều không nghe thời quyết là chiến-tử.

Hoàng Hán nói: