Trang:Linh Nam dat su 1.pdf/75

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 73 —

nữa thời đến Đại hám-sơn, cứ từ tiểu-điếm tôi ra đi độ hai ngày nữa thời đến nơi.

Phùng-Ngọc cả mừng, ngày hôm sau trở dậy cứ theo lời nói chủ-điếm trông về hướng tây mà đi, đi độ hai ba mươi dặm thời mặt trời dần dần nóng nực. Hoàng Hán quảy gánh hành-trang mồ-hôi ra nhễ-nhại, đi lên không được. Phùng-Ngọc cứ phải chờ đợi mãi lấy làm phiền lắm, ngảnh lại bảo hai người rằng:

— Hai chúng ngươi cứ đi thong thả để ta đi lên trước, xem chỗ nào mát mẻ ngồi đó đợi các ngươi nhé.

Hai người vâng lời. Phùng-Ngọc bèn quất roi ngựa theo thẳng đường cái lớn mà tế lên, đi qua mấy dặng chân núi, đến chỗ núi lóm vào thấy thò ra một cái đình, Phùng-Ngọc bèn xuống ngựa, vào ngồi trong đình ấy hóng mát để đợi hai tên đầy-tớ, ngồi mãi thấy mặt trời đã quá trưa, hai tên đầy-tớ mãi không thấy đến. Phùng-Ngọc nóng ruột, nói rằng:

— Bây giờ là bao giờ mà mãi chúng nó không thấy đến nơi, hay là chúng nó đi lầm đường chăng?

Phùng-Ngọc nói rồi bèn đứng dậy, chạy ra cái gò đàng sau đình trèo lên trên cao ngóng trông thời không thấy bóng người nào cả. Phùng-Ngọc bấy giờ mới hoảng-hốt bước xuống dưới gò nhẩy lên ngựa chạy vòng đảo lại đường cũ, vừa đi vừa chiêm-tả cố-hữu, đi chừng được độ bảy tám dặm đường, thấy một chỗ có con đường ngã ba, lúc trước đi qua không lưu-ý nhận, bấy giờ nhận kỹ ra, có con đường về phía bên tả so với con đường đi trước lại rộng-rãi dễ đi hơn, bụng bảo dạ rằng: « Dễ thường hai đứa nó đi ra đường này, ta thử chạy lên xem, » bèn tế ngựa chạy lên, đi độ một hồi, chợt thấy đàng trước đường có một người đội nón mặc áo tơi đi trước hình như Hoàng Thông, Phùng-Ngọc bèn vội vàng xuống ngựa trông xem thời quả là Hoàng Thông thật, trong bụng cả mừng mà rằng:

— À, hai đứa ra nó đi đàng này, phải chạy lên gọi nó trở lại, nếu ta cứ ngồi ngây ở đình, thời đêm hôm nay hai đàng lạc nhau còn biết đâu mà tìm.

Phùng-Ngọc vừa nghĩ như thế, vừa tế ngựa chạy, chợt nghe trong rừng rúc lên một tiếng còi nhẩy ra đến hàng trăm tên lâu-la, trăng hàng chữ nhất, một tên cưỡi ngựa đứng đầu thét lên rằng: