Trang:Linh Nam dat su 1.pdf/52

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 50 —

Phù Hùng vội vàng xuống ngựa đứng ở bên cạnh đường trông xa xa thấy ở dưới bóng tàn xang có một ông quan mặc áo lam-bào, đội mũ sa-mạo, nghênh ngang ngồi trên mình ngựa, Phù-Hùng biết đó hẳn là Quan Sát-sứ, bước lên cúi mình mà rằng:

— Chúng tôi là Phù-Hùng ở núi Gia-quế này, phụng mệnh Công-chúa tôi đến đây để nghênh tiếp đại-lão-cha.

Dương-Kiệt dừng ngựa lại nói:

— Lý Tiểu-Hoàn sao không thân ra nghênh tiếp dám khinh thường ta hay sao?

Phù-Hùng cúi mình mà rằng:

— Công-chúa tôi đâu dám thế, chỉ vì là thân gái ở chốn khuê-môn ra làm lễ không tiện, nên sai Phù-Hùng ra đây để nghênh tiếp đại-lão-cha.

Dương Kiệt thét lên rằng:

— Phá nhà lấy của, thời không kêu là con gái, nay có quan Triều-đình tới lại bịa đặt ra kêu là đàn bà con gái. À! mày cậy là con giảo-thỏ có ba hang lẩn lút hay sao? Gặp ta đây không xích cổ mày lại được hay sao?

Phù Hùng liền dạ dạ lẩn đi theo sau. Quân kéo đến ải Triều-thiên, thời thấy cửa ải đóng chặt tinh-kỳ rợp đất, qua-mâu ngang trời, không thấy tiếng một người nào cả. quân-sĩ gọi đến nửa ngày không thấy ai thưa, khi Phù Hùng tới nơi thét to lên rằng:

— Mở cửa!

Khi ấy liền thấy trên ải nổ ba tiếng súng đại-bác, chiêng trống rầm trời, cửa ải mở toang ra, hơn một nghìn quân Mán kéo ra đầu đội khăn tía, tay cầm giao găm, ở giữa một viên hắc-tướng đầu đội mũ đen, mình mặc giáp đen, mặt đen như trôn nồi, mắt lồi như vú chiêng tay cầm lưỡi búa đi ra như bay, thét một tiếng lên như sấm mà rằng:

— Triều-thiên quan Tiễu-tổng Bàn Ma-La. ra nghênh tiếp Quan Sát sứ đây!

Các quan quân nghe tiếng đều thất kinh ngồi thụp cả xuống, Dương Kiệt mặt xám như chàm đổ, xuýt nữa ngã ngựa, Phù-Hùng chạy lên trước thét mắng, thời Ma-La liên thanh dạ dạ bảo rằng: « Có dám làm gì đâu.... ». Nói rồi liền quay đầu