Trang:Linh Nam dat su 1.pdf/38

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 36 —

Nói về Phùng-Ngọc hôm ấy khảo thơ được giải nhất, y cũng chẳng lấy chi là vinh hạnh, lại thấy Hà-Tiếu ghen tức đạp đổ bàn rượu, y bèn bước ra cùng với Trương Thu-cốc đi chơi du-ngoạn cảnh Tây-hồ, tiện đường đi tắt đến La-phù, tìm nơi quán-dịch để nghỉ chân, ngày hôm sau đem theo Hoàng Thông đi lịch-lãm các xứ, phàm những nơi danh-thắng như núi Ngọc nữ, chùa Ma-cô, cầu Thiết-kiều hang Thạch-lũ, suối Phi liêm, dòng Bộc bố, đều đi lãm cảnh hết cả, du-lãng đến hai ba ngày. Một hôm tìm đến lò luyện-đan của ông Cát Trĩ-xuyên, mới đi đến đầu núi Lang-hổ chợt gặp một người Đạo-sĩ. mình mặc áo đạo bào thâm, nằm ở trên hòn đá Bát-quái, bên cạnh có dựng một cái gậy, trên đầu gậy buộc một cái hồ-lô, treo một cái bầu dừa. Đạo-sĩ nghe thấy có người đi lại. vội ngồi trở dậy, lấy tay xoa hai con mắt, mở mắt ra trông thấy Phùng-Ngọc, ngắm đi ngắm lại mãi mà rằng:

— Anh có phải Hoàng Phùng-Ngọc đấy không?

Phùng-Ngọc vội-vàng thi-lễ nói:

— Tiểu-tử chính là Phùng-Ngọc, họ Hoàng tên Quỳnh, chẳng hay đạo-trưởng sao lại biết rõ tên-tự tiểu-tử.

Đạo-sĩ trỏ vào hòn đá bên tả nói :

— Anh hãy ngồi xuống đấy, đây tôi phụng-mệnh đấng Cát Trĩ-xuyên tiên-sư, đem cho anh hai hoàn kim đan, để cho anh khỏi phải phiền-não.

Đạo-sĩ vừa nói vừa lấy cái hồ-lô ở trên đầu gậy xuống, nghiêng ra lấy hai viên hồng-hoàn bằng hai hột đậu lớn đưa cho Phùng-Ngọc, lại lấy cái bầu dừa đổ ra một bầu tiên-dịch, hương thơm phưng-phức đưa cho Phùng-Ngọc bảo uống đi. Phùng-Ngọc nhận lấy nuốt viên hồng-hoàn và uống chiêu nước tiên-dịch, thời thấy trong mình khoái-hoạt nhẹ nhàng khác thường. Đạo-sĩ lại nghiêng bầu đưa rót cho Thu-cốc uống, mà rằng:

— Tôi với ông cũng có duyên với nhau, mời ông uống bầu nước này; tôi có bốn câu thơ này để cho ông nhớ lấy nghiệm về sau.

Thơ rằng:

Ngộ thủy vi tai
Phùng hỏa vi nạn,
Ly tại ngọ hương,
Tụ qui đông-ngạn