Trang:Linh Nam dat su 1.pdf/15

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 13 —

— Thế nào cũng qua chơi, ngày mai tôi xin cắt người theo hầu.

Tư-Trai vâng lời, chúng-tăng cả mừng rồi cùng đứng dậy chắp tay xin cáo-từ. Thạch thiền-sư mời lưu lại một đôi lời rồi tiễn chư-tăng ra khỏi cửa chùa tống-biệt. Thạch thiền-sư trở vào mời cha con Tư-Trai đến mái hậu-hiên ngoạn-cảnh, trông lên đỉnh núi đá bàn-cờ, bèn sai tiểu-đồng hái thứ chè ở trên đỉnh núi ấy đem pha cho cha con Tư Trai uống, rồi bàn luận về lẽ bất-sinh bất-diệt của phái phật-học một hồi lâu, thời trời vừa tối, nhà sư gọi thắp đèn dọn-dẹp rồi đi nghỉ. Sớm hôm sau thức dậy, Tư-Trai cáo từ xin về, thiền-sư cố mời lưu lại một hôm nữa. Ngày hôm sau mới cáo-từ ra về, Thạch thiền-sư đưa ra khỏi cửa chùa cầm tay Phùng-Ngọc mà rằng:

— Tôi xem tướng lịnh-lang mi-mục quang-thái, sau này lắm duyên kỳ-ngộ, công-danh phúc-thọ không biết đâu mà lượng được. Bần-tăng có một đạo thần-chú bí-quyết chỉ mười bốn chữ, xin đưa cho lịnh-lang nhớ lấy, rồi sau sẽ gặp được vợ đẹp chớ đừng quên.

Nói rồi liền đưa ra một phong thư nhỏ tặng cho Phùng-Ngọc Phùng-Ngọc nhận lấy rồi cáo-từ mà trở ra về. Thực là:

Định sẵn nhân duyên sau sẽ gặp,
Tặng cho thần-chú trước làm môi.


HỒI THỨ II

Gặp người đẹp thăm hoa tới chốn
Nghe giặc tới hoá-phép trừ-hung.

Phùng-Ngọc từ khi vịnh thơ ở núi Trường-nhĩ trở về, thanh-danh lừng lẫy, nhiều người đến xin chữ viết suốt ngày, thấm-thoắt đã mấy năm trời, một hôm Tư-Trai gọi Phùng-Ngọc bảo rằng:

— Cô mày từ khi thiên-cư đến ở Tùng-hoá thường có thư-tín gửi về, mười năm nay không có tin-tức gì cả, không biết tình cảnh ra làm sao, nghe có hai thằng con hư lắm, cô mày thường uất lên vì con, ta muốn cho mày đi thăm cô xem để khỏi lòng ta áy náy, ý mày nghĩ sao?

Phùng-Ngọc thưa: