Trang:Linh Nam dat su 1.pdf/14

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 12 —

lại xem, thấy trên tờ hoa-tiên viết một đầu đề rằng: « Tiết Trùng-cửu ngũ ở núi Trường-nhĩ » lấy vần cung. Thơ rằng:

Cheo leo non Nhĩ ngất từng không,
Nọ giữa lưng trời cảnh phạn cung.
Đỉnh Phụng chạm mây gương nguyệt chếch,
Doành Ngân gợn sóng khói đan xông.
Hương bay nghi ngút tòa sen ngát,
Sương thỏa thâm-nghiêm cửa bụt phong.
Đương giấc du-sơn chưa tỉnh mộng,
Gà đâu gáy giục rạng trời đông.

Lại bài thơ vịnh “Đá bàn cờ” rằng:

Non cao ai khéo đắp nên đài?
Này cảnh cờ tiên cảnh lạ thay!
Lốm-đốm điểm sao quân kể vạn,
Rõ ràng vạch đá nước chia hai.
Được thua bày cuộc khen ai tạc,
Cao thấp đua tài mặc khách chơi.
Nhắn bảo cao-nhân nào những kẻ,
Thử lên đấu-trí với ông trời.

Chúng-tăng thấy Phùng-Ngọc viết xong hai bài thơ, chữ tốt như rồng, nét tươi như hoa, mà văn thơ lại hay, chúng tăng chỉ nức-nở khen hoài, không ai chữa được một chữ nào cả.

Tư-Trai nói:

— Thạch sư-phụ tôi xin mời chư-vị ngồi lại uống rượu; trẻ nhà quê nó mới học làm cho tắc-trách đó thôi, chớ thơ từ đã hay hớm gì là mấy.

Thạch thiền-sư bèn gọi chư-tăng ngồi lại vừa uống rượu vừa xem thơ. Chúng-tăng nói:

— Chén rượu này xin mời Hoàng-huynh cạn đi cho. Bây giờ trời đã xế chiều, chúng tôi xin cáo từ. Tư-Trai ông đường về còn xa, xin nghỉ lại ở đây cho tiện; ngày mai trở về có đi qua tệ quán, xin mời tôn-ông và lịnh lang quá-bộ vào chơi, thời chúng tôi lấy làm vẻ-vang lắm

Cổ-khê nói: