— Ngươi ở đó bồi-tiếp chúa-công, hãy ngồi thong thả uống rượu để ta ra nghênh-tiếp đại-vương.
Lại ngảnh về Phùng-Ngọc mà rằng:
— Mời lang-quân hãy uống thêm vài chén, tôi chạy ra một lát, lại trở vào ngay.
Phùng-Ngọc nói:
— Tiểu-thư cứ tự tiện lượng rượu tôi ít lắm đã thấy hơi say rồi.
Mai tiểu-thư cáo-từ Phùng-Ngọc trở ra đàng trước trại thời thấy Mai Anh và Gia-Cát Đồng đã đánh tan được binh trại Gia-quế thu quân trở về đến trong trại, thấy tiểu-thư ra đón, hai người đều nghênh-tiếp mời ngồi. Gia-Cát Đồng chắp tay mà rằng
— Cung-hỉ tiểu-thư, Lý công-chúa đã xong đời rồi!.
Gia-Cát Đồng lại tán rằng:
— Lý công-chúa dụng binh thực là giỏi! vào mãi chốn hiểm-trở như là mắc vào trong bẫy, thế mà còn giết được hơn năm vạn quân ta và hai viên đại tướng. Nếu tài hèn này không lâm-cơ ứng-biến, xuất kỳ cho nhanh, thời xuýt nữa cũng hỏng!
Mai tiểu-thư đứng dậy cảm tạ mà rằng:
— Thực không ai bằng quân-sư, song bây giờ nói với Hoàng-lang làm sao vậy?
Gia-Cát Đồng nói:
— Việc đó tôi đã nghĩ tới rồi, Tiểu-thư với Đại vương nói ra không tiện, ngày mai ta cứ làm như thế... Nếu y có nói điều gì cứ đổ chút tội cả cho tôi Đại vương với Tiểu-thư thời đứng ngoài cứ liệu chiều mà chuyển-bát.
Mai tiểu-thư nói:
— Quân-sư mưu-kế cực diệu! thực là lựa hết được cả nhân-tình.
Tiểu thư nói rồi từ-biệt trở vào
Ngày hôm sau, Gia-Cát Đồng sai người mời Mai Anh với Phùng-Ngọc đến trại dự yến tiệc.
Mai Anh hỏi:
— Chẳng hay thừa-ý tốt của quân-sư mời đến có việc chi?
Gia-Cát Đồng thưa:
— Từ khi Hoàng tướng-công đến sơn-trại này, bất-tài này