Trang:Linh Nam dat su 1.pdf/102

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 100 —

tiên-nữ ấy bảo ta với y tương-biệt đã 18 năm, hay là tiền-thân ta trước cũng là tiên-nữ Vả y bảo ta lần này lại đây không phải là dễ, làm sao ta tỉnh dậy nghĩ mãi cái câu nói: «tình kia tình ấy», không hiểu ra làm sao. Thôi chẳng qua độ này ta mệt nhọc luôn, tâm kinh thành mộng, chẳng biết đâu làm bằng được. Nghĩ rồi toan đứng dậy đi nghỉ. Chợt thấy trong tay áo rơi ra một cái thiếp vội vàng nhặt lên xem, thời là một tờ giấy thiếp. Công-chúa thất-kinh mà rằng:

— Mộng này thật không phải là huyền-ảo tầm thường đâu!

Dương Phiên-Phiên hỏi:

— Chẳng hay Công-chúa có mộng gì vậy?

Công-chúa mới kể lại mộng cho nghe.

Dương Phiên Phiên cầm lấy tờ thiếp, hai người cùng đến dưới đèn mở ra xem, thấy trong thiếp viết hai chữ lớn, dưới mỗi chữ lớn lại chua hai chữ con là: « Gian 姦 » (thần tiền 臣 前) «Niểu 嬲» (chủ hậu 主 後) Một chữ nữ đầu chữ gian thời viết bằng son đỏ, còn hai chữ dưới viết bằng mực, hai chữ nam đôi bên chữ niểu viết bằng son đỏ, còn chữ nữ ở giữa viết bằng mực. Hai người xem rồi không hiểu ý sao. Dương Phiên-Phiên chợt lấy tay vỗ án mà rằng:

— Thôi tôi nghĩ ra rồi! Đó là tiên-nữ bảo Công-chúa cái mưu-cơ hành binh đó.

Công-chúa nói:

— Ngươi thử giảng cho ta nghe.

Phiên-Phiên nói:

— Bẩm Công-chúa thế này: Lũ chúng tôi là tôi, mà Công-chúa là chủ; hai chữ « thần-tiền » nghĩa là lũ nữ-binh chúng tôi nên tiến đi trước cho nên chữ gian toàn là nữ cả « chủ hậu » nghĩa là công chúa cùng với chư-tướng tiến đi sau, cho nên chữ niểu có một chữ nữ ở giữa hai chữ nam mà thôi.

Công-chúa hỏi:

— Chẳng hay một chữ nữ trên viết son, mà chữ nữ dưới lại viết mực là ý làm sao?

Phiên-Phiên thưa:

— Chữ nữ dưới chua là chủ, chủ tức là trỏ về Công-chúa, Công-chúa hay mặc áo đỏ, mà nay lại viết chữ nữ đen ý là bảo