Lời tiên-tri và ca thương về vua Ty-rơ
281 Lại có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta rằng: 2 Hỡi con người, hãy nói cùng vua của Ty-rơ rằng: Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Vì lòng ngươi đã tự cao, và ngươi nói rằng: Ta là một vì thần, ta ngồi trên ngai Đức Chúa Trời, ở giữa các biển; dầu lòng ngươi tự cao lên bằng lòng Đức Chúa Trời, ngươi còn là loài người, không phải là Đức Chúa Trời. 3 Nầy, ngươi khôn hơn Đa-ni-ên; chẳng có sự mầu-nhiệm nào giấu-kín khỏi ngươi! 4 Ngươi đã được giàu-có bởi sự khôn-ngoan và thông-sáng của mình; đã thâu-chứa vàng bạc trong kho-tàng ngươi; 5 bởi sự thông-thạo và sự buôn-bán mình, thì ngươi đã làm cho sự giàu-có mình tấn-tới. Vậy lòng ngươi đã đem lên vì cớ sự giàu-có của ngươi.
6 Vậy nên, Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Vì lòng ngươi tự cao lên bằng lòng Đức Chúa Trời, — 7 cho nên, nầy, ta sẽ khiến những người ngoại-quốc hung-bạo hơn hết trong các dân, nổi dậy nghịch cùng ngươi; chúng nó sẽ rút gươm nghịch cùng sự khôn-sáng hoa-mĩ ngươi, và làm ô-uế sự vinh-hiển ngươi. 8 Chúng nó sẽ xô ngươi xuống hầm-hố, và ngươi sẽ chết trong lòng biển, như người bị giết. 9 Trước mặt kẻ giết ngươi, ngươi còn dám nói rằng: Ta là Đức Chúa Trời chăng? Khi ấy ngươi ở trong tay của kẻ làm ngươi bị thương, thì ngươi là loài người, chẳng phải là Đức Chúa Trời. 10 Ngươi sẽ chết bởi tay người ngoại-quốc như những kẻ chưa chịu cắt-bì. Chúa Giê-hô-va phán rằng: Ấy chính ta đã nói như vậy.
11 Lại có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta như vầy: 12 Hỡi con người, hãy làm một bài ca thương về vua Ty-rơ và nói cùng người rằng: Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Ngươi gồm đủ tất cả, đầy sự khôn-ngoan, tốt-đẹp trọn-vẹn. 13 Ngươi vốn ở trong Ê-đen, là vườn của Đức Chúa Trời. Ngươi đã có đầy mình mọi thứ ngọc báu, là ngọc mã-não, ngọc vàng lợt, ngọc kim-cương, ngọc thủy-thương, ngọc sắc biếc, ngọc bích, ngọc sắc chàm, ngọc sắc xanh, ngọc thông-hành, cùng vàng nữa. Nghề làm ra trống-cơm ống-sáo thuộc về ngươi; từ ngày ngươi mới được dựng nên đã sắm-sẵn rồi. 14 Ngươi là một chê-ru-bin được xức dầu đương che-phủ; ta đã lập ngươi lên trên hòn núi thánh của Đức Chúa Trời; ngươi đã đi dạo giữa các hòn ngọc sáng như lửa. 15 Đường-lối ngươi trọn-vẹn từ ngày ngươi được dựng nên, cho đến lúc thấy sự gian-ác trong ngươi.
16 Nhơn ngươi buôn-bán thạnh-lợi, lòng ngươi đầy sự hung-dữ, và ngươi đã phạm tội; vậy ta đã xô ngươi như là vật ô-uế xuống khỏi núi Đức Chúa Trời; hỡi chê-ru-bin che-phủ kia, ta diệt ngươi giữa các hòn ngọc sáng như lửa! 17 Lòng ngươi đã kiêu-ngạo vì sự đẹp ngươi, và sự vinh-hiển của ngươi làm cho ngươi làm hư khôn-ngoan mình. Ta đã xô ngươi xuống đất, đặt ngươi trước mặt các vua, cho họ xem thấy. 18 Ngươi đã làm ô-uế nơi thánh ngươi bởi tội-ác ngươi nhiều quá và bởi sự buôn-bán ngươi không công-bình; ta đã khiến lửa ra từ giữa ngươi; nó đã thiêu-nuốt ngươi, và ta đã làm cho ngươi trở nên tro trên đất, trước mặt mọi kẻ xem thấy. 19 Hết thảy những kẻ biết ngươi trong các dân sẽ sừng-sờ về ngươi. Kìa ngươi đã trở nên một cớ kinh-khiếp, đời đời ngươi sẽ không còn nữa.
Lời tiên-tri về sự Si-đôn bị đổ-nát
20 Có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta rằng: 21 Hỡi con người, hãy xây mặt về phía Si-đôn, và nói tiên-tri nghịch cùng nó. 22 Ngươi khá nói rằng: Chúa Giê-hô-va phán như vầy: