13 Vậy nên, Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Ta sẽ nhơn giận khiến gió bão xé-rách nó; ta sẽ nhơn cơn thạnh-nộ sai mưa-dầm đến, và nhơn sự tức-giận sai mưa đá lớn phá-diệt nó. 14 Cũng vậy, ta sẽ dỡ cái tường mà các ngươi đã trét vôi chưa sùi bọt, xô nó suốt đất, đến nỗi chơn nền bày ra. Tường sẽ đổ, các ngươi sẽ bị diệt giữa nó, và biết rằng ta là Đức Giê-hô-va. 15 Ta sẽ làm trọn cơn giận nghịch cùng tường và kẻ trét vôi chưa sùi bọt như vậy; và ta sẽ nói cùng các ngươi rằng: Tường chẳng còn nữa, kẻ trét vôi cũng vậy; 16 tức là các tiên-tri của Y-sơ-ra-ên nói tiên-tri về Giê-ru-sa-lem, xem sự hiện-thấy bình-an cho thành ấy, mà không có bình-an, Chúa Giê-hô-va phán vậy.
17 Hỡi con người, ngươi khá xây mặt nghịch cùng các con gái của dân ngươi, là những kẻ nói tiên-tri bởi lòng riêng mình; và người khá nói tiên-tri nghịch cùng chúng nó. 18 Bảo chúng nó rằng: Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Khốn cho những đờn-bà vì mọi cùi tay may gối, và y theo tầm-thước mà làm khăn cho đầu, để săn linh-hồn. Ủa kìa! các ngươi muốn săn linh-hồn dân ta, và giữ linh-hồn nó để làm lợi cho mình hay sao? 19 Các ngươi vì mấy nhắm mạch nha, mấy miếng bánh mà làm nhục ta giữa dân ta, các ngươi nói dối dân ta, là kẻ nghe lời dối-trá các ngươi, để mà giết những kẻ không đáng chết, cho sống những kẻ không đáng sống. 20 Vậy nên, Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, ta ghét những cái gối của các ngươi, vì bởi đó các ngươi săn linh-hồn như đánh bẫy chim; ta sẽ xé ra khỏi cánh tay các ngươi, và thả linh-hồn mà các ngươi đã săn, như chim bay đi. 21 Ta cũng sẽ xé khăn các ngươi, cứu dân ta ra khỏi tay các ngươi, chúng nó sẽ không ở trong tay các ngươi để bị săn nữa; bấy giờ các ngươi sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va. 22 Vì các ngươi lấy sự dối-trá làm buồn lòng kẻ công-bình mà ta chưa từng làm cho lo-phiền, và các ngươi làm mạnh tay kẻ dữ đặng nó không xây bỏ đường xấu mình để được sống, 23 vì cớ đó, các ngươi sẽ không thấy sự hiện-thấy phỉnh-phờ, và không bói-khoa nữa. Ta sẽ cứu dân ta thoát khỏi tay các ngươi, và các ngươi sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va.
Sự sửa-phạt kẻ thờ thần-tượng
141 Một vài trưởng-lão kia của Y-sơ-ra-ên đến cùng ta, ngồi trước mặt ta. 2 Bấy giờ có lời Đức Giê-hô-va phán cho ta như vầy: 3 Hỡi con người, những kẻ này mang thần-tượng mình vào trong lòng, và đặt trước mặt mình sự gian-ác mình làm cho vấp-phạm; vậy ta há để cho chúng nó cầu-hỏi ta một chút nào sao? 4 Cho nên, hãy nói cùng chúng nó mà bảo rằng: Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Hễ người nào trong nhà Y-sơ-ra-ên mang thần-tượng mình vào lòng, và đặt trước mặt mình sự gian-ác mình làm cho vấp-phạm, nếu người ấy đến cùng kẻ tiên-tri, thì ta, Đức Giê-hô-va, chính ta sẽ trả lời cho nó y như thần-tượng đông nhiều của nó, 5 hầu cho ta bắt được nhà Y-sơ-ra-ên trong chính lòng nó, vì chúng nó nhơn thần-tượng mình mà xa-lạ ta.
6 Vậy nên, hãy nói cùng nhà Y-sơ-ra-ên rằng: Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Hãy trở lại, xây bỏ thần-tượng các ngươi, xây mặt khỏi mọi sự gớm-ghiếc của các ngươi. 7 Thật vậy, hết thảy những người nhà Y-sơ-ra-ên, hết thảy khách-lạ trú-ngụ trong Y-sơ-ra-ên, hễ ai lìa xa ta, mà mang thần-tượng mình vào lòng, và đặt trước mặt mình sự gian-ác mình làm cho vấp-phạm, đến cùng kẻ tiên-tri để vì chính mình cầu-hỏi ta, thì