6 Nhưng về sau ta sẽ đem các con-cái Am-môn bị phu-tù trở về, Đức Giê-hô-va phán vậy.
7 Về Ê-đôm. Đức Giê-hô-va vạn-quân phán như vầy: Trong Thê-man há không còn có sự khôn-ngoan sao? Những người khôn đã dứt mưu-luận của mình sao? Sự khôn-ngoan của họ đã mất rồi sao? 8 Hỡi dân-cư Đê-đan, hãy trốn, xây lưng lại, đi ở trong các chỗ sâu; vì ta sẽ khiến tai-vạ của Ê-sau đến trên nó, là kỳ ta sẽ thăm-phạt nó. 9 Kẻ hái nho đến nhà ngươi, há chẳng để sót lại một ít sao? Kẻ trộm ban đêm há chẳng hủy-hoại cho đến mình có đủ sao? 10 Nhưng ta đã bóc-lột hết Ê-sau, làm cho chỗ kín nó lõa-lồ ra, không thể giấu mình được. Con cháu, anh em, kẻ lân-cận nó đều bị diệt, và chính mình nó không còn. 11 Hãy bỏ những kẻ mồ-côi của ngươi; chính ta sẽ giữ mạng-sống chúng nó; các kẻ góa-bụa của ngươi khá trông-cậy ta!
12 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, những kẻ vốn không phải uống chén nầy, chắc sẽ uống lấy; và ngươi há khỏi hình-phạt được hết sao? Ngươi sẽ không khỏi hình-phạt, nhưng chắc sẽ uống chén ấy. 13 Đức Giê-hô-va phán: Vì ta đã chỉ chính mình ta mà thề, Bốt-ra sẽ nên gở-lạ và sỉ-nhục, bị phá-tán và rủa-sả; các thành nó sẽ trở nên gò-đống đời đời. 14 Nầy là tin mà Đức Giê-hô-va cho ta nghe, và có một sứ-giả được sai đến giữa các nước: Hãy nhóm lại đi đánh nó, hãy đứng dậy mà chiến-đấu! 15 Vì nầy, ta đã làm ngươi nên nhỏ-mọn giữa các nước, và bị khinh-dể giữa người ta. 16 Hỡi người ở trong bộng đá lớn, choán trên đỉnh núi kia, cho mình là đáng sợ, lòng kiêu-ngạo đã dối-trá ngươi; dầu ngươi lót ổ mình cao như ổ chim ưng, ta cũng làm cho ngươi từ đó rớt xuống, Đức Giê-hô-va phán vậy. 17 Ê-đôm sẽ nên gở-lạ, mọi người đi qua sẽ lấy làm lạ; thấy tai-vạ của nó, thì đều xỉ-báng. 18 Ấy sẽ giống như sự hủy-hoại của Sô-đôm, Gô-mô-rơ, và các thành lân-cận, Đức Giê-hô-va phán vậy. Ê-đôm sẽ không có người ở nữa, chẳng có một con người kiều-ngụ tại đó. 19 Nầy, nó như sư-tử lên từ các rừng rậm-rạp của Giô-đanh mà nghịch cùng chỗ-ở kiên-cố. Thình-lình ta sẽ làm cho Ê-đôm trốn khỏi, và ta sẽ lập người mà ta đã chọn để cai-trị nó: vì ai giống như ta? ai sẽ định kỳ cho ta? có kẻ chăn nào sẽ đứng trước mặt ta?
20 Vậy hãy nghe mưu Đức Giê-hô-va đã định nghịch cùng Ê-đôm, và ý-định Ngài đã lập nghịch cùng dân-cư Thê-man: Thật, những con nhỏ trong bầy chúng nó sẽ bị kéo đi; nơi ở chúng nó sẽ bị làm hoang-vu. 21 Nghe tiếng chúng nó đổ xuống, đất đều chuyển-động, tiếng kêu của chúng nó nghe thấu đến Biển-đỏ. 22 Nầy, kẻ thù bay như chim ưng, liệng và sè cánh nghịch cùng Bốt-ra. Ngày đó, lòng anh-hùng Ê-đôm trở nên như lòng người đờn-bà đang đẻ.
23 Về Đa-mách. Ha-mát và Ạt-bát đều bị hổ-thẹn; vì chúng nó nghe tin xấu mà tan-chảy: biển đương đau-đớn, không yên-lặng được. 24 Đa-mách đã trở nên yếu-đuối, xây lại đi trốn, sự run-rẩy đã bắt lấy nó: sự buồn-rầu đau-đớn cầm lấy nó, như đờn-bà đang đẻ. 25 Vậy người ta sao chẳng bỏ thành có tiếng khen, là thành làm sự vui-vẻ cho ta? 26 Đức Giê-hô-va vạn-quân phán: Bởi vậy, trong ngày đó, những kẻ trai-trẻ nó sẽ ngã trong các đường-phố nó, mọi lính chiến sẽ phải nín-lặng. 27 Ta sẽ đốt lửa nơi tường-thành Đa-mách, nó sẽ thiêu-hủy các cung điện Bên Ha-đát.
28 Về Kê-đa và các nước ở Hát-so