thở, chẳng được nghỉ-ngơi! 4 Ngươi khá nói cùng nó rằng: Đức Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, vật ta đã dựng thì ta phá đi, vật ta đã trồng thì ta nhổ đi, sự đó khắp trong cả đất. 5 Còn ngươi, ngươi còn tìm việc lớn cho mình hay sao? Chớ có tìm-kiếm, vì nầy, ta sẽ giáng tai-vạ cho mọi loài xác-thịt; nhưng ngươi, hễ đi đến đâu, ta cũng sẽ ban mạng-sống cho ngươi làm của-cướp, Đức Giê-hô-va phán vậy.
Lời tiên-tri nghịch cùng các dân ngoại
(46-51)
Lời tiên-tri về đất Ê-díp-tô
461 Có lời của Đức Giê-hô-va phán cho tiên-tri Giê-rê-mi, luận về các dân-tộc.
2 Về Ê-díp-tô. Luận về đạo-quân của vua Ê-díp-tô, Pha-ra-ôn-Nê-cô, bấy giờ đóng gần sông Ơ-phơ-rát, tại Cạt-kê-mít; tức đạo-quân bị Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn, đánh đuổi, về năm thứ tư đời vua Giê-hô-gia-kim, con trai Giô-si-a, vua của Giu-đa.
3 Hãy sửa-soạn thuẫn lớn thuẫn nhỏ, và đi ra trận! 4 Hỡi lính kỵ, hãy thắng ngựa, cỡi lên! Khá đội mão trụ và đứng sắp hàng; mài mũi giáo và mặc giáp!... 5 Làm sao ta đã thấy sự đó! Chúng nó bị kinh-hãi, đều quay lưng lại; lính chiến vỡ-tan, chạy trốn chẳng ngó lại đàng sau. Sự kinh-khiếp khắp tứ bề, Đức Giê-hô-va phán vậy. 6 Người rất lẹ cũng không thể thoát, người rất mạnh cũng không thể trốn. Về phương bắc, trên bờ sông Ơ-phơ-rát, kìa, chúng nó vấp và ngã!
7 Kìa, kẻ dấy lên như sông Ni-lơ, như sông lớn nổi sóng sôi bọt là ai? 8 Ấy là Ê-díp-tô dấy lên như sông Ni-lơ, các dòng nước nó sôi bọt như các sông. Nó nói: Ta sẽ dấy lên, bao-phủ cả đất; ta sẽ hủy-phá các thành và dân-cư. 9 Ngựa, hãy xông tới; xe binh, hãy ruổi mau; hãy kéo tới, lính chiến kia; người Cút và người Phút đều mang thuẫn, còn người Ly-đi cầm cung và giương ra. 10 Ngày đó thuộc về Chúa, là Đức Giê-hô-va vạn-quân; ấy là ngày báo-thù, Ngài sẽ báo kẻ thù-nghịch mình. Gươm nuốt mà no, uống huyết chúng nó cho đầy; vì Chúa, là Đức Giê-hô-va vạn-quân, có sự tế-tự trong xứ phương bắc, bên sông Ơ-phơ-rát.
11 Hỡi nữ đồng-trinh, con gái của Ê-díp-tô! hãy lên Ga-la-át, mà lấy nhũ-hương; ngươi dùng nhiều thứ thuốc cũng vô-ích, chẳng chữa lành cho ngươi được! 12 Các nước đều nghe sự xấu-hổ của ngươi, tiếng rên-siếc của ngươi đầy khắp đất; vì lính chiến chạm lính chiến, cả hai cùng ngã với nhau.
13 Nầy là lời Đức Giê-hô-va phán cho tiên-tri Giê-rê-mi, về sự Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn, sẽ đến đánh đất Ê-díp-tô:
14 Hãy rao tin trong Ê-díp-tô; truyền cho Mít-đôn, báo cho Nốp và Tác-pha-nết, nói rằng: Hãy đứng sắp hàng, chực sẵn, vì gươm đã nuốt chung-quanh người. 15 Vì sao những người mạnh của ngươi bị cất mất? Chúng nó không đứng được, vì Đức Giê-hô-va đã đuổi chúng nó. 16 Ngài làm cho nhiều người đi xiêu-tó, người nầy ngã trên kẻ khác, mà rằng: Đi hè, trở về nơi dân ta, trong đất chúng ta sanh ra, xa nơi gươm-dao ức-hiếp! 17 Tại đó, họ kêu lên rằng: Pha-ra-ôn, vua Ê-díp-tô, bị diệt rồi; đã để dịp-tiện qua đi. 18 Đức Vua, danh Ngài là Giê-hô-va vạn-quân, phán: Thật như ta sống, kẻ thù đến, như núi Tha-bô dấy lên giữa các núi khác, như Cạt-mên thò ra ngoài biển. 19 Hỡi gái đồng-trinh ở Ê-díp-tô, hãy sắm đồ-lề đi làm phu-tù; vì Nốp sẽ trở nên hoang-vu; sẽ bị đốt, không có dân ở nữa.