Chớ phó tôi cho kẻ hà-hiếp tôi.
122 Xin Chúa làm Đấng bảo-lãnh cho kẻ tôi-tớ Chúa được phước;
Chớ để kẻ kiêu-ngạo hà-hiếp tôi.
123 Mắt tôi hao-mòn vì mong-ước sự cứu-rỗi.
Và lời công-bình của Chúa.
124 Xin hãy đãi kẻ tôi-tớ Chúa theo sự nhơn-từ Chúa,
Và dạy tôi các luật-lệ Chúa.
125 Tôi là kẻ tôi-tớ Chúa; xin hãy ban cho tôi sự thông-sáng,
Để tôi hiểu-biết các chứng-cớ của Chúa.
126 Phải thì cho Đức Giê-hô-va làm,
Vì loài người đã phế luật-pháp Ngài.
127 Nhơn đó tôi yêu-mến điều-răn Chúa
Hơn vàng, thậm-chí hơn vàng ròng.
128 Vì vậy, tôi xem các giềng-mối Chúa về muôn vật là phải;
Tôi ghét mọi đường giả-dối.
129 Chứng-cớ Chúa thật lạ-lùng;
Cho nên lòng tôi giữ lấy.
130 Sự bày-giãi lời Chúa, soi sáng cho,
Ban sự thông-hiểu cho người thật-thà.
131 Tôi mở miệng ra thở,
Vì rất mong-ước các điều-răn Chúa.
132 Xin Chúa hãy xây lại cùng tôi, và thương-xót tôi,
Y như thói-thường Chúa đối cùng người yêu-mến danh Chúa.
133 Xin hãy làm cho bước tôi vững trong lời Chúa;
Chớ để sự gian-ác gì lấn-lướt trên tôi.
134 Xin hãy chuộc tôi khỏi sự hà-hiếp của loài người,
Thì tôi sẽ giữ theo các giềng-mối Chúa.
135 Xin hãy làm cho mặt Chúa soi sáng trên kẻ tôi-tớ Chúa,
Và dạy tôi các luật-lệ Chúa.
136 Những suối lệ chảy từ mắt tôi,
Bởi vì người ta không giữ luật-pháp của Chúa.
137 Hỡi Đức Giê-hô-va, Ngài là công-bình,
Sự đoán-xét của Ngài là ngay-thẳng.
138 Chúa lấy sự công-bình, sự thành-tín,
Mà truyền ra chứng-cớ của Chúa.
139 Sự sốt-sắng tiêu-hao tôi,
Vì kẻ hà-hiếp tôi đã quên lời Chúa.
140 Lời Chúa rất là tinh-sạch,
Nên kẻ tôi-tớ Chúa yêu-mến lời ấy.
141 Tôi nhỏ hèn, bị khinh-dể,
Nhưng không quên các giềng-mối Chúa.
142 Sự công-bình Chúa là sự công-bình đời đời,
Luật-pháp Chúa là chơn-thật.
143 Sự gian-truân và sự sầu-khổ áp hãm tôi;
Dầu vậy, các điều-răn Chúa là đều tôi ưa-thích.
144 Chứng-cớ Chúa là công-bình đời đời.
Xin hãy ban cho tôi sự thông-hiểu, thì tôi sẽ được sống.
145 Hỡi Đức Giê-hô-va, tôi hết lòng kêu-cầu Ngài; xin hãy đáp lại tôi;
Tôi sẽ gìn-giữ luật-lệ Ngài.
146 Tôi đã kêu-cầu Chúa; xin hãy cứu tôi,
Thì tôi sẽ giữ các chứng-cớ Chúa.
147 Tôi thức trước rạng-đông và kêu-cầu;
Tôi trông-cậy nơi lời Chúa.
148 Canh đêm chưa khuya, mắt tôi mở tỉnh ra,
Đặng suy-gẫm lời Chúa.
149 Hỡi Đức Giê-hô-va, theo sự nhơn-từ Ngài, xin hãy nghe tiếng tôi;
Hãy khiến tôi được sống, tùy mạng-lịnh Ngài.
Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/740
119 : 122
119 : 149
THI-THIÊN
— 728 —
