Và có lòng thương-xót bụi-đất nó.
15 Bấy giờ muôn dân sẽ sợ danh Đức Giê-hô-va,
Và hết thảy vua thế-gian sẽ sợ sự vinh-hiển Ngài.
16 Khi Đức Giê-hô-va lập lại Si-ôn,
Thì Ngài sẽ hiện ra trong sự vinh-hiển Ngài.
17 Ngài sẽ nghe lời cầu-nguyện của kẻ khốn-cùng,
Chẳng khinh-dể lời nài-xin của họ.
18 Đều đó sẽ ghi để cho đời tương-lai,
Một dân-sự được dựng-nên về sau sẽ ngợi-khen Đức Giê-hô-va;
19 Vì từ nơi thánh cao Ngài đã ngó xuống,
Từ trên trời Ngài xem-xét thế-gian,
20 Đặng nghe tiếng rên-siết của kẻ bị tù,
Và giải-phóng cho người bị định phải chết;
21 Hầu cho người ta truyền ra danh Đức Giê-hô-va trong Si-ôn,
Và ngợi-khen Ngài tại Giê-ru-sa-lem,
22 Trong lúc muôn dân nhóm lại
Với các nước, đặng hầu-việc Đức Giê-hô-va.
23 Ngài đã làm sức-lực tôi ra yếu giữa đường,
Khiến các ngày tôi ra vắn.
24 Tôi tâu rằng: Đức Chúa Trời tôi ôi! các năm Chúa còn đến muôn đời,
Xin chớ cất lấy tôi giữa chừng số các ngày tôi.
25 Thủơ xưa Chúa lập nền trái đất,
Các từng trời là công-việc của tay Chúa.
26 Trời đất sẽ bị hư-hoại, song Chúa hằng còn;
Trời đất sẽ cũ mòn hết như áo-xống;
Chúa sẽ đổi trời đất như cái áo, và nó bị biến-thay;
27 Song Chúa không hề biến-cải,
Các năm Chúa không hề cùng.
28 Con-cháu tôi-tớ Chúa sẽ còn có,
Dòng-dõi họ sẽ được lập vững trước mặt Chúa.
Tác-giả ngợi-khen Đức Giê-hô-va vì ơn-điển Ngài ban cho
Thơ Đa-vít làm
1031 Hỡi linh-hồn ta, khá ngợi-khen Đức Giê-hô-va!
Mọi đều gì ở trong ta hãy ca-tụng danh thánh của Ngài!
2 Hỡi linh-hồn ta, hãy ngợi-khen Đức Giê-hô-va,
Chớ quên các ân-huệ của Ngài.
3 Ấy là Ngài tha-thứ các tội-ác ngươi,
Chữa lành mọi bịnh-tật ngươi,
4 Cứu-chuộc mạng-sống ngươi khỏi chốn hư-nát,
Lấy sự nhơn-từ và sự thương-xót mà làm mão-triều đội cho ngươi.
5 Ngài cho miệng ngươi được thỏa các vật ngon,
Tuổi đang-thì của ngươi trở lại như của chim phụng-hoàng.
6 Đức Giê-hô-va thi-hành sự công-bình
Và sự ngay-thẳng cho mọi người bị hà-hiếp.
7 Ngài bày-tỏ cho Môi-se đường-lối Ngài,
Và cho Y-sơ-ra-ên biết các công-việc Ngài.
8 Đức Giê-hô-va có lòng thương-xót, hay làm ơn,
Chậm nóng-giận, và đầy sự nhơn-từ.
9 Ngài không bắt tội luôn luôn,
Cũng chẳng giữ lòng giận đến đời đời.
10 Ngài không đãi chúng tôi theo tội-lỗi chúng tôi,
Cũng không báo-trả chúng tôi tùy sự gian-ác của chúng tôi.
11 Vì hễ các từng trời cao trên đất bao nhiêu,
Thì sự nhơn-từ Ngài càng lớn cho kẻ nào kính-sợ Ngài bấy nhiêu.
12 Phương đông xa cách phương tây bao nhiêu,
Thì Ngài đã đem sự vi-phạm chúng tôi khỏi xa chúng tôi bấy nhiêu.