Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/636

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
31 : 30
32 : 13
GIÓP

30 Trái lại tôi không cho phép miệng tôi phạm tội,
Mà lấy sự rủa-sả trù-ẻo, nguyện hại mạng-sống nó;.....
31 Nếu các người nhà tôi chẳng có nói:
« Ai sẽ tìm được người nào không được ăn no-nê thịt súc-vật người? » —
32 Người lạ không có ngủ đêm ở ngoài đường;
Tôi mở cửa cho kẻ hành-khách;...
33 Nếu tôi có che tội mình như A-đam,
Mà giấu sự gian-ác mình ở trong lòng,
34 Tại vì tôi kinh-hãi chúng đông,
Và e sợ bị họ-hàng khinh-bỉ,
Đến đỗi ở yên-lặng, chẳng dám bước ra khỏi cửa.....

35 Ôi! Chớ chi có một người nghe tôi!
Nầy là dấu-hiệu tôi ký. Nguyện Đấng Toàn-năng đáp lời tôi;
Nguyện kẻ cừu-địch tôi làm một trạng-từ!
36 Tôi quả-hẳn sẽ mang trạng-từ ấy trên vai mình,
Đội nó trên đầu tôi như một mão triều-thiên.
37 Ắt tôi sẽ thuật cho cừu-địch biết số bước tôi,
Đến trước mặt nó như một vua-chúa.....

38 Nếu đất tôi kêu cáo tôi,
Các giòng cày nó khóc với nhau;
39 Nếu tôi ăn sản-vật nó mà không trả giá bạc,
Làm khuấy-khuất nguyên-chủ nó cho đến phải chết mất;
40 Nguyện gai-góc mọc thay lúa miến,
Và cỏ lùng thế cho lúa mạch!

Đến đây hết lời của Gióp.

Bài giảng-luận của Ê-li-hu là bạn trẻ tuổi hơn hết của Gióp

321 Bấy giờ, ba người ấy thôi đáp lời với Gióp, vì người tự thấy mình là công-bình.

2 Ê-li-hu, con trai của Ba-ra-kê-ên, người Bu-xi, về dòng-dõi Ram, lấy làm tức giận Gióp, bởi vì người tự xưng mình là công-bình hơn là Đức Chúa Trời. 3 Ê-li-hu cũng nổi giận ba bạn của Gióp, bởi vì họ chẳng tìm được lẽ đáp lại, mà lại định tội cho Gióp. 4 Vả, Ê-li-hu có đợi Gióp luận xong đặng nói với Gióp, bởi vì các người đó đều lớn tuổi hơn mình. 5 Vậy, khi Ê-li-hu thấy chẳng còn câu trả lời chi nơi miệng của ba người kia nữa, cơn thạnh-nộ người bèn phừng lên.

6 Ê-li-hu, con trai Ba-ra-kê-ên, người Bu-xi, bèn cất tiếng lên nói rằng:

Tôi đang trẻ, còn các anh là ông già;
Vì vậy, tôi nhát, không dám tỏ cho các anh biết ý-tưởng tôi.
7 Tôi nghĩ rằng: Ai đã sống lâu ngày sẽ nói,
Số năm cao sẽ dạy sự khôn-ngoan.
8 Nhưng có thần-linh ở trong loài người,
Và hơi-thở của Đấng Toàn-năng cho chúng sự khôn-sáng.
9 Người tôn-trọng chẳng phải khôn-ngoan,
Bực lão-thành chẳng thông-hiểu sự công-bình.
10 Bởi cớ ấy tôi nói rằng: Hãy nghe tôi;
Phần tôi cũng sẽ tỏ ra ý-tưởng của tôi.

11 Kìa, tôi đã chờ-đợi nghe các lời của phô anh,
Lắng tai nghe những lời luận-biện các anh,
Cho đến khi các anh đã tra-xét đều cho xong.
12 Thật, tôi có chăm-chỉ nghe các anh,
Thấy chẳng một ai trong các anh thắng hơn Gióp,
Hoặc đáp lời của người được.
13 Chớ nói rằng: Chúng ta tìm được khôn-ngoan;

— 624 —