Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/617

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
12 : 7
13 : 7
GIÓP

7 Nhưng khá hỏi loài thú, chúng nó sẽ dạy-dỗ ngươi,
Hỏi các chim trời, thì chúng nó sẽ bảo cho ngươi;
8 Hoặc nữa, hãy nói với đất, nó sẽ giảng-dạy cho ngươi;
Còn những cá biển sẽ thuật rõ cho ngươi biết.
9 Trong các loài nầy, loài nào chẳng biết
Rằng tay của Đức Chúa Trời đã làm ra những vật ấy?
10 Trong tay Ngài cầm hồn của mọi vật sống,
Và hơi-thở của cả loài người.
11 Lỗ tai há chẳng xét lời nói,
Như ổ-gà nếm những thực-vật sao?
12 Người già-cả có sự khôn-ngoan,
Kẻ hưởng trường-thọ được đều thông-sáng.

13 Nơi Đức Chúa Trời có sự khôn-ngoan và quyền-năng;
Mưu-luận và thông-minh đều thuộc về Ngài.
14 Kìa, Ngài phá-hủy, loài người không cất lại được;
Ngài giam-cầm người nào, không ai mở ra cho.
15 Nầy, Ngài ngăn nước lại, nước bèn khô-cạn;
Đoạn, Ngài mở nó ra, nó bèn làm đồi-tàn đất,
16 Tại nơi Ngài có quyền-năng và khôn-ngoan;
Kẻ bị lầm-lạc và kẻ làm cho lầm-lạc đều thuộc về Ngài.
17 Ngài bắt dẫn tù những kẻ bày mưu,
Khiến các quan-xét ra điên-dại.
18 Ngài mở trói cho các vua,
Và thắt xiềng-xích nơi lưng họ;
19 Ngài bắt dẫn tù những thầy tế-lễ,
Đánh đổ các kẻ cường-quyền.
20 Ngài cất lời khỏi kẻ nói thành-tín,
Làm cho kẻ già-cả mất trí-khôn.
21 Ngài giáng đều sỉ-nhục trên kẻ sang-trọng,
Tháo dây lưng của người mạnh-bạo.
22 Ngài bày-tỏ những sự sâu-nhiệm ẩn trong tăm-tối,
Và khiến bóng sự chết hóa ra sáng-sủa.
23 Ngài khiến các dân-tộc hưng-thạnh, rồi lại phá-diệt đi;
Mở rộng giới-hạn cho các nước, đoạn thâu nó lại.
24 Ngài cất thông-sáng khỏi những trưởng của các dân-tộc thế-gian,
Khiến chúng đi dông-dài trong đồng-vắng không đường-lối.
25 Chúng rờ đi trong tối-tăm, không có sự sáng,
Và Ngài làm cho họ đi ngả-nghiêng như kẻ say.

Gióp tỏ rằng chỉ muốn thưa cùng một mình Đức Chúa Trời

131 Nầy, mắt ta đã thấy các đều đó,
Tai ta có nghe và hiểu đến.
2 Đều gì các ngươi biết, ta cũng biết với;
Ta chẳng kém hơn các ngươi đâu.

3 Song ta muốn thưa với Đấng Toàn-năng,
Ước-ao biện-luận cùng Đức Chúa Trời:
4 Còn các ngươi là kẻ đúc rèn lời dối-trá;
Thảy đều là thầy thuốc không ra gì hết.
5 Chớ chi các ngươi nín-lặng!
Đó sẽ là sự khôn-ngoan của các ngươi.
6 Vậy, hãy nghe lời biện-luận ta,
Khá chăm-chỉ về lẽ đối-nại của miệng ta.
7 Có phải các ngươi dám nói lời bất-công với Đức Chúa Trời chăng?
Các ngươi há sẽ nói đều dối-trá vì Ngài sao?

— 605 —