Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/606

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
CÁC SÁCH VĂN-THƠ

SÁCH
CỦA

GIÓP

Sự gian-truân và sự nhịn-nhục của Gióp

11 Tại trong xứ Út-xơ có một người tên là Gióp; người ấy vốn trọn-vẹn và ngay-thẳng, kính-sợ Đức Chúa Trời, và lánh-khỏi đều ác.

2 Người sanh được bảy con trai và ba con gái; 3 có bảy ngàn chiên, ba ngàn lạc-đà, năm trăm đôi bò, năm trăm lừa cái, và tôi-tớ rất nhiều; người ấy lớn hơn hết trong cả dân Đông-phương.

4 Các con trai người hay đi dự tiệc, đãi thay phiên nhau trong nhà của mỗi người; và sai mời ba chị em gái mình ăn uống chung với mình. 5 Xảy khi các ngày tiệc-yến xong rồi, Gióp sai người đi dọn các con-cái mình cho thanh-sạch, thức-dậy sớm, dâng của-lễ thiêu tùy số chúng nó; vì người nói rằng: Dễ thường các con ta có phạm tội, và trong lòng từ-chối Đức Chúa Trời chăng. Gióp hằng làm như vậy.

6 Vả, một ngày kia các con trai của Đức Chúa Trời đến ra mắt Đức Giê-hô-va, và Sa-tan cũng đến trong vòng chúng. 7 Đức Giê-hô-va phán hỏi Sa-tan rằng: Ngươi ở đâu đến? Sa-tan thưa với Đức Giê-hô-va rằng: Tôi trải-qua đây đó trên đất và dạo chơi tại nơi nó. 8 Đức Giê-hô-va lại hỏi Sa-tan rằng: Ngươi có nhìn thấy Gióp, tôi-tớ của ta chăng; nơi thế-gian chẳng có người nào giống như nó, vốn trọn-vẹn và ngay-thẳng, kính-sợ Đức Chúa Trời, và lánh-khỏi đều ác? 9 Sa-tan thưa với Đức Giê-hô-va rằng: Gióp há kính-sợ Đức Chúa Trời luống-công sao? 10 Chúa há chẳng dựng hàng rào binh-vực ở bốn phía người, nhà người, và mọi vật thuộc về người sao? Chúa đã ban phước cho công-việc của tay người, và làm cho của-cải người thêm nhiều trên đất. 11 Nhưng bây giờ hãy giơ tay Chúa ra, đụng đến hại các vật người có, ắt là người sẽ phỉ-báng Chúa trước mặt. 12 Đức Giê-hô-va phán với Sa-tan rằng: Nầy, các vật người có đều phó trong tay ngươi; nhưng chớ tra tay vào mình nó. Sa-tan bèn lui ra khỏi mặt Đức Giê-hô-va.

13 Xảy một ngày kia, khi các con trai và con gái người đương ăn và uống rượu trong nhà anh cả chúng nó, 14 một sứ-giả đến báo tin cho Gióp rằng: Bò đương cày, lừa đương ăn gần bên cạnh, 15 thì dân Sê-ba xông vào chúng nó, đoạt cướp đi, và lấy lưỡi gươm giết các tôi-tớ; chỉ một mình tôi thoát khỏi đặng báo tin cho ông.

16 Người nầy còn đương nói, thì một người khác đến, báo rằng: Lửa của Đức Chúa Trời từ trên trời giáng xuống thiên-đốt các con chiên và tôi-tớ, làm cho tiêu-hủy chúng nó đi; chỉ một mình tôi thoát khỏi đặng báo tin cho ông.

17 Người nầy còn đương nói, thì một kẻ khác chạy đến, báo rằng: Dân Canh-đê phân làm ba đạo, xông vào lạc-đà, cướp đoạt đi, và lấy lưỡi gươm giết các tôi-tớ; chỉ một mình tôi thoát khỏi đặng báo tin cho ông.

18 Người nầy còn đương nói, thì một kẻ khác chạy đến, báo rằng: Các con trai và con gái ông đương

— 594 —