4 Vua và cả hội-chúng đều lấy việc ấy làm phải; 5 bèn nhứt định rao truyền khắp xứ Y-sơ-ra-ên, từ Bê-e-Sê-ba cho đến Đan, khiến người ta đến dự lễ Vượt-qua của Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, tại Giê-ru-sa-lem; vì từ lâu nay chúng không có dự lễ ấy như đã chép trong luật-lệ.
6 Vậy, các trạm vâng mạng đem thơ của vua và của các quan-trưởng đi khắp xứ Y-sơ-ra-ên và xứ Giu-đa, thơ rằng: Hỡi con-cháu Y-sơ-ra-ên, hãy trở lại cùng Giê-hô-va Đúc Chúa Trời của Áp-ra-ham, của Y-sác, và của Y-sơ-ra-ên, hầu cho Ngài trở lại cùng những kẻ còn sót lại trong các ngươi mà được thoát khỏi tay các vua A-si-ri. 7 Chớ nên giống như tổ-phụ và anh em các ngươi đã phạm tội cùng Giê-hô-va Đức Chúa Trời của tổ-phụ họ, đến đỗi Ngài phó chúng vào sự hư-bại, như các ngươi đã thấy. 8 Bây giờ, chớ cứng cổ như tổ-phụ các ngươi; hãy giơ tay mình ra cho Đức Giê-hô-va, vào trong nơi thánh mà Ngài đã biệt riêng ra thánh đời đời, và hầu-việc Giê-hô-va Đức Chúa Trời của các ngươi, để cơn giận phừng của Ngài xây khỏi các ngươi. 9 Vì nếu các ngươi trở lại cùng Đức Giê-hô-va, thì anh em và con-cái của các nguơi sẽ được ơn trước mặt những kẻ bắt họ làm phu-tù, và họ sẽ được trở về trong xứ nầy; bởi Giê-hô-va Đức Chúa Trời của các ngươi có lòng nhân-từ và hay thương-xót, sẽ không xây mặt khỏi các ngươi, nếu các ngươi trở lại cùng Ngài.
10 Các trạm đi thành nầy qua thành kia, trong khắp xứ Ép-ra-im, Ma-na-se, và cho đến đất Sa-bu-lôn; song người ta chê-cười nhạo-báng chúng. 11 Dầu vậy, cũng có mấy người trong A-se, Ma-na-se, và Sa-bu-lôn chịu hạ mình xuống và đến Giê-ru-sa-lem. 12 Đức Chúa Trời cũng cảm-động người Giu-đa, đồng lòng vâng mạng-lịnh của vua và các quan-trưởng đã truyền ra, theo lời của Đức Giê-hô-va.
13 Tháng hai, có nhiều người nhóm lại tại Giê-ru-sa-lem, một hội rất đông-đảo, đặng giữ lễ bánh không men. 14 Chúng chổi dậy, cất hết các bàn-thờ ở trong Giê-ru-sa-lem, và những bình đốt hương, rồi đem liệng nó trong khe Xết-rôn. 15 Ngày mười bốn tháng hai, người ta giết con sinh về lễ Vượt-qua; còn những thầy tế-lễ và người Lê-vi, thì lấy làm hổ-thẹn, bèn dọn mình thanh-sạch, và đem những của-lễ thiêu vào trong đền Đức Giê-hô-va. 16 Chúng đều đứng trong chỗ mình, theo thường-lệ đã định trong luật-pháp của Môi-se, người của Đức Chúa Trời; và những thầy tế-lễ nhận lấy huyết nơi tay người Lê-vi mà rảy ra. 17 Trong hội-chúng còn nhiều người chưa dọn mình thanh-sạch; vì vậy người Lê-vi phải giết dâng con sinh về lễ Vượt-qua thế cho mỗi người không thanh-sạch, để làm họ nên thanh-sạch cho Đức Giê-hô-va. 18 Vì trong dân-sự, nhứt là trong dân Ép-ra-im, Ma-na-se, Y-sa-ca, và Sa-bu-lôn có nhiều người không dọn mình thanh-sạch, lại ăn lễ Vượt-qua, chẳng theo lệ đã chép; vì Ê-xê-chia có cầu-nguyện cho chúng, mà rằng: 19 Nguyện Đức Giê-hô-va là Đấng nhân-từ, tha tội cho những người đã hết lòng tìm-kiếm Giê-hô-va Đức Chúa Trời của tổ-phụ họ, mặc dầu không theo lệ tẩy-uế[1] của đền thánh mà dọn mình cho thanh-sạch. 20 Đức Giê-hô-va dủ nghe lời cầu-nguyện của Ê-xê-chia và chữa lành cho dân-sự.
21 Những người Y-sơ-ra-ên ở tại Giê-ru-sa-lem giữ lễ bánh không men trong bảy ngày cách vui-vẻ; người Lê-vi và những thầy tế-lễ ngày
- ▲ Lễ tẩy-uế là lễ rửa hay là dọn mình cho sạch-sẽ.