Ngài đã phó chúng vào tay các ngươi, các ngươi có giết chúng trong cơn căm-giận dữ quá đến đỗi thấu đến trời. 10 Bây giờ, các ngươi lại toan bắt phục các người Giu-đa và người Giê-ru-sa-lem làm tôi trai tớ gái cho các ngươi sao! Còn về các ngươi, các ngươi há chẳng có phạm tội cùng Giê-hô-va Đức Chúa Trời của các ngươi sao? 11 Vậy bây giờ, khá nghe ta, cho về những phu-tù mà các ngươi đã bắt trong anh em các ngươi; vì cơn giận của Đức Giê-hô-va nổi phừng cùng các ngươi.
12 Khi ấy, có mấy người trong các quan-trưởng của dân Ép-ra-im, là A-xa-ria, con trai của Giô-ha-nan, Bê-rê-kia, con trai của Mê-si-lê-mốt, Ê-xê-chia, con trai của Sa-lum, và A-ma-sa, con trai của Hát-lai, đều đứng dậy nghịch cùng những kẻ đi đánh giặc trở về, mà rằng: 13 Các ngươi chớ đem những phu-tù vào đây; vì các ngươi toan làm đều gây cho chúng ta mắc tội cùng Đức Giê-hô-va, đặng gia-thêm vào tội và ác của chúng ta; vì tội-lỗi chúng ta thật lớn và Chúa nổi giận phừng phừng cùng Y-sơ-ra-ên. 14 Quân-lính bèn thả các phu-tù và bỏ của-cải tại trước mặt các quan-trưởng và cả hội-chúng. 15 Những người đã kể tên trước đây, bèn chổi dậy, dẫn các phu-tù ra, lấy của cướp mặc cho các người trong họ bị trần-truồng; chúng mặc quần-áo và mang giày cho họ, cho ăn, uống, và xức dầu cho, cùng để những người yếu-đuối cỡi lừa, rồi đưa họ về cùng anh em mình, đến Giê-ri-cô, thành cây chà-là; đoạn chúng trở về Sa-ma-ri.
A-cha cầu-xin vua A-si-ri tiếp-cứu mình, vua ấy hiếp-chế người
16 Trong lúc đó, vua A-cha sai sứ đi cầu vua A-si-ri tiếp-cứu mình. 17 Vì dân Ê-đôm đã trở lại đánh Giu-đa và bắt dẫn những phu-tù về. 18 Dân Phi-li-tin cũng xông vào các thành tại xứ đồng-bằng và tại miền nam xứ Giu-đa, chiếm lấy Bết-Sê-mết, A-gia-lôn, Ghê-đê-rốt, Sô-cô, và các làng địa-hạt nó, Thim-na và các làng địa-hạt nó, Ghim-xô và các làng địa-hạt nó, rồi chúng nó ở tại các nơi ấy. 19 Bởi cớ A-cha, vua Giu-đa, Đức Giê-hô-va có hạ Giu-đa xuống, vì A-cha đã xui cho dân Giu-đa buông-tuồng, và phạm tội nặng cùng Đức Giê-hô-va. 20 Tiếc-lát-Phin-nê-se, vua A-si-ri, đến cùng người, và hà-hiếp người, song chẳng tiếp-cứu chút nào. 21 A-cha thâu lấy những đồ nơi đền của Đức Giê-hô-va, trong cung vua, và trong nhà các quan-trưởng, rồi giao vật ấy cho vua A-si-ri; song người cũng không tiếp-cứu.
A-cha qua đời
22 Trong cơn hoạn-nạn, vua A-cha lại càng phạm tội cùng Đức Giê-hô-va; 23 người cúng-tế các thần của dân Đa-mách, là dân đã đánh mình; người nói rằng: Bởi vì các thần của vua Sy-ri đã phù-trợ họ, nên ta sẽ cúng-tế các thần ấy, hầu cho các thần ấy cũng phù-trợ ta nữa. Song le chúng nó gây cho vua và cả Y-sơ-ra-ên phải sa-ngã. 24 A-cha góp lấy các khí-dụng của đền Đức Chúa Trời, đập bể nó ra, và đóng các cửa đền của Đức Giê-hô-va; đoạn lập lấy cho mình những bàn-thờ trong mỗi nơi xó góc của thành Giê-ru-sa-lem. 25 Trong các thành xứ Giu-đa, người dựng lên những nơi cao đặng xông hương cho các thần khác, mà chọc giận Giê-hô-va Đức Chúa Trời của tổ-phụ người.
26 Vả, các chuyện khác của người, thói ăn cách ở người từ đầu đến cuối, đều chép trong sách các vua Giu-đa và Y-sơ-ra-ên. 27 A-cha an-giấc cùng tổ-phụ mình, và người ta chôn người trong thành Giê-ru-sa-lem; song không để người nơi lăng-tẩm các vua Y-sơ-ra-ên. Ê-xê-chia, con trai người, cai-trị thế cho người.