và Giê-ru-sa-lem đem nộp bạc thuế, mà Môi-se, tôi-tớ của Đức Giê-hô-va, đã định cho hội-chúng Y-sơ-ra-ên phải dâng cho trại chứng-cớ? 7 Vì A-tha-li, người nữ độc-ác kia, và các con trai nàng đã phá-hủy đền của Đức Chúa Trời; và chúng nó đã dâng các vật thánh của đền Đức Giê-hô-va cho thần Ba-anh.
8 Vua bèn truyền dạy người ta đóng một cái hòm, để phía ngoài cửa đền Đức Giê-hô-va. 9 Rồi người ta rao cho khắp xứ Giu-đa và thành Giê-ru-sa-lem ai nấy phải đem dâng cho Đức Giê-hô-va tiền thuế mà Môi-se, tôi-tớ của Đức Chúa Trời, đã định về Y-sơ-ra-ên tại trong đồng vắng. 10 Hết thảy các quan-trưởng và cả dân-sự đều vui-mừng, đem bạc đến bỏ vào trong hòm cho đến đầy. 11 Khi người Lê-vi thấy trong hòm đựng nhiều bạc, bèn đem nó lên giao cho vua kiểm-sát; thơ-ký vua và người của thầy tế-lễ thượng-phẩm đều đến trút hòm ra, rồi đem để lại chỗ cũ. Mỗi ngày họ làm như vậy, và thâu được rất nhiều bạc. 12 Vua và Giê-hô-gia-đa giao bạc ấy cho những kẻ coi-sóc công-việc trong đền Đức Giê-hô-va; họ mướn thợ đẽo đá, và thợ mộc, đặng tu-bổ đền Đức Giê-hô-va; cũng mướn những thợ sắt và thợ đồng đặng sửa lại đền của Đức Giê-hô-va. 13 Vậy, các thợ làm công-việc, và nhờ tay họ việc tu-bổ được thành; chúng làm lại đền của Đức Chúa Trời như cũ, và làm cho vững-chắc. 14 Khi đã làm xong, chúng bèn đem bạc còn dư lại đến trước mặt vua và Giê-hô-gia-đa; người ta dùng bạc ấy làm những đồ-lễ về đền Đức Giê-hô-va, tức những đồ-dùng về việc phụng-sự, và về cuộc tế-lễ, những chén, và những khí-dụng bằng vàng bằng bạc. Trọn đời Giê-hô-gia-đa, người ta hằng dâng của-lễ thiêu tại đền của Đức Giê-hô-va luôn luôn.
Giê-hô-gia-đa qua đời
15 Vả, Giê-hô-gia-đa đã trở về già tuổi rất cao, rồi qua đời; lúc người thác, được một trăm ba mươi tuổi. 16 Người ta chôn người tại trong thành Đa-vít chung với các vua, vì người có công-lao trong Y-sơ-ra-ên, có hầu-việc Đức Chúa Trời, và tu-bổ đền của Ngài.
Giô-ách phạm tội thờ hình-tượng
17 Sau khi Giê-hô-gia-đa đã qua đời, các quan-trưởng Giu-đa đến chầu lạy vua. Vua bèn nghe theo lời của chúng, 18 lìa-bỏ đền Đức Giê-hô-va là Đức Chúa Trời của tổ-phụ mình, mà phục-sự những thần A-sê-ra và các hình-tượng; tại cớ tội-lỗi ấy, bèn có cơn giận của Chúa nghịch cùng Giu-đa và Giê-ru-sa-lem. 19 Đức Giê-hô-va sai các đấng tiên-tri đến cùng chúng, để dắc chúng trở lại cùng Đức Giê-hô-va; nhưng chúng không chịu nghe. 20 Thần của Đức Chúa Trời cảm-động Xa-cha-ri, con trai của thầy tế-lễ Giê-hô-gia-đa; người đứng dậy trước mặt dân-sự, mà nói rằng: Đức Chúa Trời phán như vầy: Cớ sao các ngươi phạm các điều-răn của Đức Giê-hô-va? Các ngươi sẽ chẳng may-mắn được, vì đã lìa-bỏ Đức Giê-hô-va, và Đức Giê-hô-va cũng đã lìa-bỏ các ngươi. 21 Chúng bèn phản-nghịch với người, và theo lịnh vua ném đá người tại trong hành-lang của đền Đức Giê-hô-va. 22 Ấy vậy, vua Giô-ách không nhớ đến sự nhân-từ của Giê-hô-gia-đa, cha của A-cha-xia, đã làm cho mình, nhưng giết con trai người đi; khi người chết thì có nói rằng: Nguyện Đức Giê-hô-va xem-xét và báo lại cho!
Dân Sy-ri cướp-phá Giê-ru-sa-lem.— Giô-ách bị giết
23 Xảy khi đến cuối năm, thì đạo-binh Sy-ri kéo lên hãm đánh Giô-ách; chúng nó loán đến Giu-đa và Giê-ru-sa-lem, giết các quan-trưởng của dân,