Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/52

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
33 : 11
34 : 14
SÁNG-THẾ KÝ

nào người ta thấy được mặt Đức Chúa Trời, và anh đã đẹp lòng tiếp-rước em. 11 Xin anh hãy nhậm lấy lễ-vật em đã dâng cho anh, vì Đức Chúa Trời cho em đầy-dẫy ân-huệ, và em có đủ hết. Người nài-xin Ê-sau quá đến đỗi phải chịu nhậm lấy.

12 Ê-sau nói: Hè, ta hãy lên đường! Anh sẽ đi trước em. 13 Gia-cốp đáp: Chúa biết rằng các đứa trẻ yếu lắm, và em lại mắc coi chừng chiên và bò cái đương có con bú; nếu ép đi mau chỉ trong một ngày, chắc cả bầy phải chết hết. 14 Xin chúa hãy đi trước kẻ tôi-tớ chúa, còn tôi sẽ đi tới chậm-chậm theo bước một của súc-vật đi trước và của các trẻ, cho đến chừng nào tới nhà chúa tại xứ Sê-i-rơ. 15 Ê-sau nói: Vậy, anh xin để lại cùng em một vài người tùy-tùng của anh. Gia-cốp đáp rằng: Chi vậy? miễn em được nhờ ơn trước mặt chúa thôi! 16 Nội ngày đó, Ê-sau bắt đường trở về Sê-i-rơ.

Gia-cốp dừng lại Su-cốt, và đóng trại trước thành Si-chem

17 Gia-cốp đi đến Su-cốt; bèn cất một nhà cho mình ở, và mấy cái lều cho súc-vật; cho nên họ đặt tên chốn nầy là Su-cốt. 18 Gia-cốp ở xứ Pha-đan-A-ram đến thành Si-chem thuộc về xứ Ca-na-an, được bình-an. Người đóng trại trước thành, 19 bèn mua miếng đất chỗ người đóng trại, giá một trăm miếng bạc của con Hê-mô, cha Si-chem. 20 Nơi đó người lập một bàn-thờ, đặt tên là Ên-Ên-ô-hê-Y-sơ-ra-ên[1].

Si-chem cướp nàng Đi-na

341 Nàng Đi-na, con gái của Lê-a sanh cho Gia-cốp, đi ra thăm bọn con gái của xứ đó. 2 Si-chem, con trai Hê-mô, người Hê-vít, hoàng-tử xứ đó, thấy nàng, thì cướp đi, nằm với nàng và làm điếm-nhục nàng. 3 Tâm-hồn chàng vấn-vít cùng Đi-na, con gái Gia-cốp, thương-mến con gái tơ đó, lấy lời ngon-ngọt nói cùng nàng. 4 Si-chem nói cùng Hê-mô, cha mình, rằng: Hãy cho tôi con gái nầy làm vợ. 5 Vả, Gia-cốp hay được rằng chàng làm hư danh-giá Đi-na, con gái mình, nhưng các con trai mình mắc ở ngoài đồng cùng súc-vật, nên người làm thinh đến khi họ trở về.

6 Lúc đó, Hê-mô, cha Si-chem, đến cùng Gia-cốp đặng nói chuyện cùng người. 7 Các con trai Gia-cốp ở ngoài đồng trở về, vừa hay được việc ấy, bèn nổi nóng và giận lắm, vì việc ô-danh mà Si-chem đã xui cho họ Y-sơ-ra-ên, nằm cùng con gái của Gia-cốp, là việc chẳng bao giờ nên làm. 8 Hê-mô nói cùng họ rằng: Tâm-hồn Si-chem, con trai tôi, đã dan-díu cùng con gái các ông; xin hãy gả nàng cho nó làm vợ. 9 Hãy kết sui-gia cùng nhau; các ông gả con gái cho chúng tôi, rồi cưới các con gái chúng tôi lại. 10 Hãy ở cùng chúng tôi; xứ sẵn dành cho các ông; hãy ở, buôn-bán và dựng cơ-nghiệp tại đó.

11 Si-chem thưa cùng cha và các anh em của người con gái rằng: Xin cho tôi được ơn trước mặt các ông, và đều chi các ông nói, tôi xin nạp cho. 12 Xin hãy đòi một lễ cưới cho lớn, sính-nghi cho cao, tôi xin nạp theo y lời các ông nói; nhưng hãy gả con gái đó cho tôi làm vợ. 13 Các con trai Gia-cốp đáp lại cùng Si-chem và Hê-mô, cha chàng, cùng dùng mưu nói chuyện với họ, vì Si-chem đã làm mất danh-giá của Đi-na, em gái mình. 14 Các người ấy nói rằng: Gả em gái chúng tôi cho ai chẳng chịu phép cắt-bì, ấy là một việc chúng tôi làm không được, vì sẽ là


  1. Ên-Ên-ô-hê-Y-sơ-ra-ên, nghĩa là Đức Chúa Trời là Chúa của Y-sơ-ra-ên.
— 40 —