Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/399

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
21 : 5
21 : 22
II SA-MU-ÊN

chẳng đòi bạc hay vàng, chúng tôi cũng chẳng có phép giết người nào trong Y-sơ-ra-ên. Đa-vít tiếp: Vậy các ngươi muốn ta làm gì cho các ngươi? 5 Họ đáp cùng vua rằng: Người ấy có diệt-trừ chúng tôi; người có toan-mưu làm cho chúng tôi biến-mất khỏi cả địa-phận Y-sơ-ra-ên..... 6 Thế thì, hãy phó cho chúng tôi bảy người trong những con trai người; chúng tôi sẽ treo chúng nó trước mặt Đức Giê-hô-va ở Ghi-bê-a, thành của Sau-lơ là người được Đức Giê-hô-va chọn. Vua đáp: Ta sẽ phó chúng nó cho.

7 Đa-vít dong-thứ Mê-phi-bô-sết, con trai của Giô-na-than, cháu của Sau-lơ, vì cớ lời thề Đa-vít và Giô-na-than, con trai của Sau-lơ, đã lập với nhau trước mặt Đức Giê-hô-va. 8 Nhưng vua bắt At-mô-ni và Mê-phi-bô-sết, hai con trai của Rít-ba, con gái của Ai-gia, đã sanh cho Sau-lơ, và năm con trai của Mi-canh, con gái Sau-lơ đã sanh cho Át-ri-ên, con trai của Bát-xi-lai ở Mê-hô-la, 9 mà giao cho dân Ga-ba-ôn; chúng treo họ lên trên núi tại trước mặt Đức Giê-hô-va. Bảy người ấy đều bị chết chung với nhau, người ta giết họ nhằm mấy ngày đầu mùa gặt lúa mạch.

10 Rít-ba, con gái Ai-gia, bèn lấy một cái bao trải trên hòn đá dùng làm giường mình. Rồi từ đầu mùa gặt cho đến khi có mưa từ trên trời sa xuống trên thây chúng nó, ban ngày nàng cản không cho chim trời đậu ở trên thây, và ban đêm cản không cho thú đồng đến gần.

11 Có người học lại cho Đa-vít sự Rít-ba, con gái Ai-gia, hầu của Sau-lơ, đã làm. 12 Vua bèn đi đến dân-sự Gia-be trong xứ Ga-la-át, lấy hài-cốt của Sau-lơ và của Giô-na-than, con trai Sau-lơ, mà dân ấy lấy trộm khỏi Bết-san, là nơi dân Phi-li-tin treo họ lên trong ngày chúng nó đánh bại Sau-lơ tại Ghinh-bô-a. 13 Vậy, từ Gia-be, vua đem lại hài-cốt của Sau-lơ và của Giô-na-than, con trai người, người ta cũng lấy hài-cốt của những người đã bị treo, 14 chôn nó với hài-cốt của Sau-lơ và Giô-na-than, con trai người, trong mộ của Kích cha của Sau-lơ, ở Xê-la, tại địa-phận Bên-gia-min. Người ta làm mọi đều y như vua đã dặn-biểu. Về sau Đức Chúa Trời mới đoái-thương đến xứ.

Tranh-chiến với dân Phi-li-tin

15 Dân Y-sơ-ra-ên lại còn tranh-chiến khác với dân Phi-li-tin. Đa-vít và các tôi-tớ người kéo xuống, giáp chiến với dân Phi-li-tin. Đa-vít biết trong mình mỏi-mệt lắm. 16 Bấy giờ, Ít-bi-Bê-nốp, con cháu của Ra-pha có một cây lao nặng ba trăm siếc-lơ đồng và đeo gươm mới, toan đánh giết Đa-vít. 17 Nhưng A-bi-sai, con trai Xê-ru-gia, đến tiếp-cứu vua, đánh người Phi-li-tin ấy, và giết đi. Từ đó các thủ-hạ của Đa-vít nài-xin người rằng: Vua chớ ra trận cùng chúng tôi nữa, e ngọn đuốc Y-sơ-ra-ên phải tắt chăng.

18 Sau sự đó, lại có một trận khác cùng dân Phi-li-tin tại Góp. Ở đó, Si-bê-cai, người Hu-sa, giết Sáp, là con cháu của Ra-pha.

19 Tại Góp lại còn có một trận với dân Phi-li-tin nữa. Ên-cha-nan, con trai Gia-a-rê-Ô-rê-ghim, ở Bết-lê-hem, đánh giết Gô-li-át ở Gát; người có một cây lao, cán như ống trục của thợ dệt.

20 Cũng xảy ra một trận tại Gát, là nơi có một người cao lớn thuộc về dòng Ra-pha; người có sáu ngón nơi hai bàn tay và sáu ngón nơi hai bàn chơn, cộng là hai mươi bốn ngón. 21 Người nầy sỉ-nhục Y-sơ-ra-ên; nhưng Giô-na-than, con trai Si-mê-a, cháu Đa-vít, giết hắn đi. 22 Bốn người Phi-li-tin nầy đã sanh tại Gát, về dòng-dõi Ra-pha, đều bị giết bởi tay Đa-vít và bởi tay các đầy-tớ người.

— 387 —