thuộc về Đa-vít hãy theo Giô-áp. 12 Song A-ma-sa đẵm trong máu ở giữa đường; khi đứa trẻ thấy hết thảy dân-chúng đều dừng lại gần thây A-ma-sa, thì xít thây người khỏi đường, đem đi trong một cánh đồng, đấp một cái áo choàng trên nó. 13 Khi thây đã cất khỏi đường cái rồi, thì hết thảy dân-chúng đều đi qua theo Giô-áp đặng đuổi theo Sê-ba, con trai Biếc-ri.
14 Giô-áp đi khắp các chi-phái Y-sơ-ra-ên, cho đến A-bên-Bết-ma-ca, và hết thảy những dõng-sĩ đều nhóm-hiệp lại và đi theo đạo-quân người. 15 Vậy, họ đến vây-phủ Sê-ba trong A-bên-Bết-ma-ca, đắp lên một cái lũy cao hơn đồn-thành, và cả đạo-quân Giô-áp đào tường-thành đặng làm cho nó ngã xuống. 16 Bấy giờ, có một người nữ khôn-ngoan ở trên đầu đồn-thành la lên cùng chúng rằng: Các ngươi hãy nghe, hãy nghe! Xin hãy nói cùng Giô-áp lại gần đây, tôi muốn nói chuyện cùng người. 17 Khi Giô-áp đã lại gần, người nữ hỏi rằng: Ông có phải Giô-áp chăng? Người đáp: Phải, ta. Nàng tiếp: Hãy nghe lời con đòi ông. Người đáp: Ta nghe. 18 Nàng bèn nói như lời nầy: Thuở xưa người ta có thói quen nói rằng: Hãy đi hỏi ý dân A-bên; rồi mới nên việc như thế. 19 Trong Y-sơ-ra-ên, thành chúng tôi là một thành hòa-bình và trung-hậu hơn hết, mà ông lại muốn diệt một thành, là chánh-đô của Y-sơ-ra-ên sao? Nhân sao ông muốn phá-hủy cơ-nghiệp của Đức Giê-hô-va? 20 Giô-áp đáp rằng: Không, không phải vậy đâu! Ta quyết hẳn không muốn diệt, không muốn phá-hủy! 21 Đó chẳng phải là ý ta. Nhưng có một người ở núi Ép-ra-im tên là Sê-ba, con trai của Biếc-ri, đã phản-nghịch cùng vua, tức là Đa-vít. Hãy nộp một mình hắn thôi, thì ta sẽ dan ra khỏi thành. Người nữ nói cùng Giô-áp rằng: Người ta sẽ ném đầu hắn qua tường cho ông. 22 Vậy, người nữ ấy đến trước mặt cả dân-chúng, và nói cho nghe lời ý-luận khôn-ngoan của nàng. Chúng chém đầu Sê-ba, con trai Biếc-ri, rồi ném cho Giô-áp. Giô-áp bèn thổi kèn lên; đạo-quân dan ra khỏi thành và tản đi; ai nấy đều trở về nhà mình, còn Giô-áp trở về Giê-ru-sa-lem, gần bên vua.
23 Giô-áp tổng-lãnh cả đạo-binh của Y-sơ-ra-ên; Bê-na-gia, con trai Giê-hô-gia-đa, làm đầu-trưởng các người Kê-rê-thít và Phê-lê-thít; 24 A-đô-ram được bàu-cử coi về thuế-khoá; Giô-sa-phát, con trai A-hi-lút, làm thủ-bộ; 25 Sê-gia làm thơ-ký; Xa-đốc và A-bia-tha làm thầy tế-lễ. 26 Còn Y-ra, người Giai-rơ, làm tể-tướng thân-mật của Đa-vít.
Cơ-cẩn trong ba năm.— Báo-thù cho người Ga-ba-ôn
211 Về đời Đa-vít, có một ách cơ-cẩn trong ba năm liên-tiếp. Đa-vít cầu-vấn Đức Giê-hô-va; Ngài đáp cùng người rằng: Sự nầy xảy đến vì cớ Sau-lơ và nhà đổ-huyết của người, bởi vì người có giết dân Ga-ba-ôn. 2 Vua bèn truyền gọi dân Ga-ba-ôn, và nói chuyện với họ. — Người Ga-ba-ôn chẳng thuộc về dân-sự Y-sơ-ra-ên, nhưng họ là kẻ sống sót của dân A-mô-rít; dân Y-sơ-ra-ên có thề hứa tha-thứ họ. Dầu vậy, Sau-lơ vì lòng sốt-sắng về dân Y-sơ-ra-ên và Giu-đa, đã tìm cách trừ-diệt họ.
3 Ấy vậy, Đa-vít hỏi dân Ga-ba-ôn rằng: Ta phải làm sao cho các ngươi, lấy vật gì mà chuộc tội, hầu cho các ngươi chúc phước cho cơ-nghiệp của Đức Giê-hô-va? 4 Dân Ga-ba-ôn tâu cùng vua rằng: Chúng tôi đối cùng Sau-lơ và nhà người