Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/373

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
2 : 14
3 : 3
II SA-MU-ÊN

nầy ngồi ở bên nầy hồ, và bọn khác ngồi ở bên kia. 14 Bấy giờ, Áp-ne nói cùng Giô-áp rằng: Những kẻ trai-trẻ nầy hãy chổi dậy và trửng-giỡn tại trước mặt chúng ta. Giô-áp nói: Chúng nó khá chổi dậy. 15 Vậy, chúng nó chổi dậy, đi tới số bằng nhau, mười hai người Bên-gia-min vì Ích-bô-sết, con trai Sau-lơ, và mười hai người trong các tôi-tớ của Đa-vít. 16 Mỗi người bèn nắm đầu kẻ cừu-địch mình, đâm gươm vào hông, và thảy đều ngã chết cùng nhau; chỗ đó bèn gọi là đồng Gươm, ở trong Ga-ba-ôn. 17 Trong ngày đó có một chiến-đấu rất dữ, Áp-ne và những người Y-sơ-ra-ên đều bị các tôi-tớ của Đa-vít đánh bại.

18 Ở đó, có ba con trai của Xê-ru-gia, là Giô-áp, A-bi-sai, và A-sa-ên. Vả, A-sa-ên chạy lẹ-làng như một con hoàng-dương rừng. 19 Người đuổi theo Áp-ne, không xây qua khỏi người, hoặc về bên hữu hay là về bên tả. 20 Vậy, Áp-ne ngó lại sau, và hỏi rằng: Có phải ngươi là A-sa-ên chăng? Người đáp: Phải, ấy là ta. 21 Áp-ne nói cùng người rằng: Hãy đi qua phía hữu hay là phía tả, xông vào một người trong bọn trai-trẻ, và lấy khí-giới nó đi. Nhưng A-sa-ên không muốn xây khỏi người. 22 Áp-ne lại nói cùng A-sa-ên rằng: Hãy xây khỏi ta, cớ sao buộc ta phải đánh giết ngươi nằm sải xuống đất? Ví bằng giết ngươi, ta dễ nào còn dám ngó mặt Giô-áp là anh ngươi? 23 Bởi người không khứng lánh đi, Áp-ne bèn lấy cán giáo mình đâm người nơi bụng, thấu đến sau lưng. A-sa-ên té xuống và chết tại chỗ; hết thảy người nào đến chỗ A-sa-ên ngã xuống chết, đều dừng lại tại đó.

24 Giô-áp và A-bi-sai đuổi theo Áp-ne; khi hai người đến gò A-ma đối ngang Ghi-a, về hướng đồng vắng Ga-ba-ôn, thì mặt trời đã lặn. 25 Dân Bên-gia-min hiệp lại cùng Áp-ne, làm thành một đạo, và dừng lại trên chót một gò-nỗng. 26 Áp-ne bèn la lớn cùng Giô-áp rằng: Vậy, lưỡi gươm chưa thôi hủy-diệt sao? Ngươi há chẳng biết cuối-cùng sẽ là khổ sao? Ngươi không truyền lịnh cho dân-sự thôi đuổi theo anh em mình cho đến chừng nào? 27 Giô-áp đáp rằng: Ta chỉ Đức Chúa Trời hằng-sống mà thề rằng, nếu ông chẳng có nói chi, thì dân-sự không thôi đuổi theo anh em mình trước khi sáng mai. 28 Giô-áp truyền thổi kèn, hết thảy dân-sự đều dừng lại, thôi đuổi theo dân Y-sơ-ra-ên, và không chiến-đấu nữa.

29 Áp-ne và các kẻ theo người trọn đêm đó đi ngang qua đồng bằng, sang sông Giô-đanh, trải khắp Bít-rôn, rồi đến Ma-ha-na-im. 30 Giô-áp cũng thôi đuổi theo Áp-ne trở về, hiệp hết thảy dân-sự: trong các đầy-tớ của Đa-vít, thì thiếu mười chín người và A-sa-ên. 31 Các tôi-tớ của Đa-vít có đánh chết ba trăm sáu mươi người trong dân Bên-gia-min và thủ-hạ của Áp-ne. 32 Chúng đem A-sa-ên, chôn trong mộ của cha người tại Bết-lê-hem. Đoạn, Giô-áp và các thủ-hạ người đi trọn đêm, rạng đông đến Hếp-rôn.

Đa-vít và Ích-bô-sết giao-chiến nhau

31 Nhà Đa-vít và nhà Sau-lơ giao-chiến nhau lâu ngày; nhưng Đa-vít càng ngày càng mạnh, còn nhà Sau-lơ càng ngày càng yếu. 2 Trong khi ở tại Hếp-rôn, Đa-vít sanh nhiều con trai. Con trưởng-nam là Am-nôn, do A-hi-nô-am ở Gít-rê-ên; 3 con thứ nhì là Ki-lê-áp, do A-bi-ga-in, trước làm vợ của Na-banh ở Cạt-mên; con thứ ba là Áp-sa-lôm; mẹ người là Ma-a-ca, con gái của Thanh-mai, vua Ghê-

— 361 —