khá nghe theo đấng ấy! 16 Đó là đều chánh ngươi đã cầu Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi, tại Hô-rếp, trong ngày nhóm-hiệp, mà rằng: Cầu-xin tôi chớ nghe tiếng Giê-hô-va Đức Chúa Trời tôi nữa, và chớ thấy đám lửa hừng nầy nữa, e tôi chết chăng. 17 Bấy giờ, Đức Giê-hô-va phán cùng ta rằng: Chúng nó nói có lý; 18 ta sẽ lập lên cho chúng một đấng tiên-tri như ngươi, thuộc trong anh em chúng, ta sẽ lấy các lời ta để trong miệng người, thì người sẽ nói cho chúng mọi đều ta phán dặn người. 19 Bằng có ai không nghe theo lời ta mà đấng tiên-tri nhơn danh ta nói, thì ta sẽ hạch ai đó. 20 Còn kẻ tiên-tri có lòng kiêu-ngạo, nhơn danh ta nói đều chi ta không biểu người nói, hay là nhơn danh các thần khác mà nói, thì kẻ tiên-tri ấy phải chết.
21 Nếu ngươi nói trong lòng rằng: Làm sao chúng ta nhìn biết được lời nào là lời Đức Giê-hô-va không có phán? 22 Khi kẻ tiên-tri nhơn danh Đức Giê-hô-va nói, ví bằng lời người nói không xảy đến và không ứng-nghiệm, ấy là lời mà Đức Giê-hô-va chẳng có phán. Kẻ tiên-tri đó bởi sự kiêu-ngạo mà nói ra: chớ sợ người.
Những thành ẩn-náu.— Các mộc-giới của sản-nghiệp
191 Khi Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi đã diệt các dân-tộc của xứ mà Ngài ban cho ngươi, khi ngươi đã đuổi chúng nó đi, được ở trong các thành và các nhà chúng nó rồi, 2 thì phải để riêng ba cái thành giữa xứ mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi ban cho ngươi nhận lấy. 3 Ngươi phải dọn đường, chia ra làm ba phần địa-phận của xứ mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi ban cho ngươi làm sản-nghiệp: ấy hầu cho kẻ sát-nhơn ẩn-núp tại đó. 4 Vả, nầy là cách mà người ta phải đãi kẻ sát-nhơn ẩn-núp tại đó đặng bảo-tồn sự sống mình. Nếu ai vì vô-ý đánh chết kẻ lân-cận mình, không có ganh-ghét trước; 5 thí-dụ, nếu người đó đi cùng kẻ lân-cận mình vào rừng đốn củi, tay người đương giơ rìu ra đốn, rủi lưỡi rìu sút cán trúng nhằm kẻ lân-cận, làm cho kẻ ấy bị chết đi, thì người phải chạy ẩn-núp mình trong một của ba cái thành nầy, đặng bảo-tồn sự sống mình. 6 Bằng chẳng, kẻ báo-thù huyết, vì nóng-giận chạy đuổi theo kẻ sát-nhơn đó, và nếu đường dài quá, theo kịp và đánh người chết đi, mặc dầu người không đáng chết, bởi từ trước người không có ganh-ghét kẻ lân-cận mình. 7 Vì vậy, ta dặn và phán cùng ngươi rằng: Hãy để riêng ba cái thành.
8-9 Nếu ngươi cẩn-thận làm theo các điều-răn nầy mà ta truyền cho ngươi ngày nay, tức là thương-mến Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi, bằng đi theo đường-lối Ngài, thì Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi sẽ mở rộng bờ-cõi ngươi, y như Ngài đã thề cùng tổ-phụ ngươi, và ban cho ngươi cả xứ mà Ngài đã hứa ban cho tổ-phụ ngươi, — rồi bấy giờ, ngươi phải thêm ba thành nữa vào ba thành trước; 10 hầu cho huyết vô-tội không đổ ra giữa xứ mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi ban cho ngươi làm sản-nghiệp, và không có huyết trên mình ngươi.
11 Nhưng nếu ai ganh-ghét kẻ lân-cận mình, gài mưu hại người, nổi lên đánh người chết, rồi chạy ẩn-núp mình trong một của các thành ấy, 12 thì những trưởng-lão của thành kẻ đó, phải sai đi kéo nó ra khỏi nơi, nộp vào tay kẻ báo-thù huyết, để nó chết đi. 13 Mắt ngươi sẽ không thương-xót nó; nhưng phải trừ huyết người vô-tội khỏi Y-sơ-ra-ên, thì ngươi sẽ được phước.