Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/22

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
10 : 8
11 : 7
SÁNG-THẾ KÝ

8 Cúc sanh Nim-rốt, ấy là người bắt đầu làm anh-hùng trên mặt đất. 9 Người là một tay thợ săn can đảm trước mặt Đức Giê-hô-va. Bởi cớ đó, có tục-ngữ rằng: Hệt như Nim-rốt, một tay thợ săn can-đảm trước mặt Đức Giê-hô-va! 10 Nước người sơ-lập là Ba-bên, Ê-rết, A-cát và Ca-ne ở tại xứ Si-nê-a. 11 Từ xứ đó người đến xứ A-si-ri, rồi lập thành Ni-ni-ve, Rê-hô-bô-ti, Ca-lách, 12 và thành Rê-sen, là thành rất lớn, ở giữa khoảng thành Ni-ni-ve và Ca-lách.

13 Mích-ra-im sanh họ Lu-đim, họ A-na-mim, họ Lê-ha-bim, họ Náp-tu-him, 14 họ Bát-ru-sim, họ Cách-lu-him (bởi đó sanh họ Phi-li-tin), và họ Cáp-tô-rim.

15 Ca-na-an sanh Si-đôn, là con trưởng-nam, và Hếch, 16 cùng họ Giê-bu-sít, họ A-mô-rít, họ Ghi-rê-ga-sít, 17 họ Hê-vít, họ A-rê-kít, họ Si-nít, 18 họ A-va-đít, họ Xê-ma-rít, họ Ha-ma-tít. Kế đó, chi-tộc Ca-na-an đi tản-lạc. 19 Còn địa-phận Ca-na-an, về hướng Ghê-ra, chạy từ Si-đôn tới Ga-xa; về hướng Sô-đôm, Gô-mô-rơ, Át-ma và Sê-bô-im, chạy đến Lê-sa.

20 Đó là con cháu của Cham, tùy theo họ-hàng, tiếng nói, xứ và dân-tộc của họ.

Dòng-dõi của Sem

21 Sem, tổ-phụ của họ Hê-be và anh cả của Gia-phết, cũng có sanh con trai.

22 Con trai của Sem là Ê-lam, A-su-rơ, A-bác-sát, Lút và A-ram.

23 Con trai của A-ram là U-xơ, Hu-lơ, Ghê-te và Mách.

24 Còn A-bác-sát sanh Sê-lách; Sê-lách sanh Hê-be, 25 Hê-be sanh được hai con trai; tên của một người là Bê-léc[1], vì đất trong đời người đó đã chia ra; tên của người em là Giốc-tan. 26 Giốc-tan sanh A-mô-đát, Sê-lép, Ha-sa-ma-vết và Giê-rách, 27 Ha-đô-ram, U-xa, Điếc-la, 28 Ô-banh, A-bi-ma-ên, Sê-ba, 29 Ô-phia, Ha-vi-la và Giô-báp. Hết thảy các người đó là con trai của Giốc-tan. 30 Cõi đất của các người đó ở về phía Sê-pha, chạy từ Mê-sa cho đến núi Đông-phương.

31 Đó là con cháu của Sem, tùy theo họ-hàng, tiếng nói, xứ và dân-tộc của họ.

32 Ấy là các họ-hàng của ba con trai Nô-ê tùy theo đời và dân-tộc của họ; lại cũng do nơi họ mà các dân chia ra trên mặt đất sau cơn nước lụt.

Tháp Ba-bên

111 Vả, cả thiên-hạ đều có một giọng nói và một thứ tiếng. 2 Nhưng khi ở Đông-phương dời đi, người ta gặp một đồng bằng trong xứ Si-nê-a, rồi ở tại đó. 3 Người nầy nói với người kia rằng: Hè! chúng ta hãy làm gạch và hầm trong lửa.— Lúc đó, gạch thế cho đá, còn chai thế cho hồ. — 4 Lại nói rằng: Nào! chúng ta hãy xây một cái thành và dựng lên một cái tháp, chót cao đến tận trời; ta hãy lo làm cho rạng danh, e khi phải tản-lạc khắp trên mặt đất. 5 Đức Giê-hô-va bèn ngự xuống đặng xem cái thành và tháp của con-cái loài người xây nên. 6 Đức Giê-hô-va phán rằng: Nầy, chỉ có một thứ dân, cùng đồng một thứ tiếng; và kia kìa công-việc chúng nó đương khởi làm; bây giờ chẳng còn chi ngăn chúng nó làm các đều đã quyết-định được. 7 Thôi! chúng ta hãy xuống, làm lộn-xộn tiếng nói của chúng nó, cho họ nghe không được tiếng nói của người nầy với


  1. Bê-léc, nghĩa là chia.
— 10 —