Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/207

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
30: 13
31 : 19
DÂN-SỐ KÝ

nguyện và giữ mọi sự buộc lòng mà nàng đã tự chịu lấy. 13 Nhưng nhược bằng ngày nào chồng nàng hay-biết, hủy đi, thì mọi lời đã ra khỏi môi về những sự hứa-nguyện, và về sự buộc lòng mình sẽ bị hủy đi; chồng nàng đã hủy các lời đó, thì Đức Giê-hô-va sẽ tha tội cho nàng. 14 Chồng nàng có thế ưng hay hủy mọi sự hứa-nguyện, và mọi lời thề mà nàng sẽ buộc mình đặng ép linh-hồn mình. 15 Nhược bằng chồng vẫn làm thinh cùng nàng ngày nay qua ngày mai, như vậy chồng ưng các sự hứa-nguyện của nàng; chồng ưng, vì không nói chi ngày mà người đã hay-biết. 16 Còn nếu chồng hủy các sự hứa-nguyện một ít lâu sau khi đã hay-biết, thì chồng sẽ mang sự hình-phạt về tội-lỗi của vợ mình.

17 Đó là các lệ-định mà Đức Giê-hô-va truyền cho Môi-se về một người chồng và vợ mình, một người cha và con gái mình, buổi thơ-ấu khi còn ở nhà cha.

Dân Ma-đi-an bị thất-trận

311 Đức Giê-hô-va lại phán cùng Môi-se rằng: 2 Hãy báo thù dân Ma-đi-an cho dân Y-sơ-ra-ên; rồi ngươi sẽ được về cùng tổ-phụ. 3 Vậy, Môi-se truyền cho dân-sự rằng: Trong các ngươi hãy sắm-sửa binh-khí mà ra trận hãm đánh dân Ma-đi-an đặng báo thù dân đó cho Đức Giê-hô-va. 4 Về mỗi chi-phái Y-sơ-ra-ên, các ngươi phải sai một ngàn lính ra trận.

5 Vậy, trong dân Y-sơ-ra-ên người ta cứ mỗi chi-phái chọn một ngàn lính, là mười hai ngàn người sắm-sửa binh-khí đặng ra trận. 6 Môi-se sai mười hai ngàn người đó ra trận, tức là sai một ngàn người về mỗi chi-phái, với Phi-nê-a, con trai của Ê-lê-a-sa, thầy tế-lễ, đem đi theo mình những khí-giới thánh cùng kèn có tiếng vang. 7 Vậy, chúng giao-chiến cùng dân Ma-đi-an, y như Đức Giê-hô-va đã phán dặn Môi-se, và giết hết thảy nam-đinh. 8 Trong các người bị giết chúng cũng giết năm vua Ma-đi-an, là: Ê-vi, Rê-kem, Xu-rơ, Hu-rơ, và Rê-ba; cũng lấy gươm giết Ba-la-am, con trai của Bê-ô. 9 Dân Y-sơ-ra-ên bắt đờn-bà và con nít Ma-đi-an dẫn theo, cướp hết thảy súc-vật, bầy chiên và của-cải họ, 10 đốt hết những thành, nhà ở, và hương-thôn chúng nó, 11 cũng lấy đem theo hết thảy của đoạt được, bất-kỳ người hay vật. 12 Chúng dẫn những kẻ bị bắt và những của đoạt được đến cho Môi-se, cho Ê-lê-a-sa, thầy tế-lễ, và cho hội dân Y-sơ-ra-ên đương đóng trại tại đồng bằng Mô-áp, gần sông Giô-đanh, đối ngang Giê-ri-cô.

13 Bấy giờ, Môi-se, Ê-lê-a-sa, thầy tế-lễ, và hết thảy hội-trưởng đi ra đón-rước chúng-binh ngoài trại-quân. 14 Môi-se nổi giận cùng các quân-trưởng, tức là quan-tướng một ngàn quân và quan-tướng một trăm quân đi đánh giặc nầy trở về. 15 Môi-se nói cùng họ rằng: Các ngươi để hết thảy người nữ còn sống sao? 16 Kìa, ấy là chúng nó theo mưu-kế của Ba-la-am mà dụ-dỗ dân Y-sơ-ra-ên cúng-thờ Phê-ô, và phạm một tội trọng cùng Đức Giê-hô-va; và tội đó xui cho hội-chúng của Đức Giê-hô-va bị tai-vạ. 17 Vậy bây giờ, hãy giết hết thảy nam-đinh trong bọn con trẻ, và giết người nữ nào đã kết bạn cùng một người nam; 18 nhưng hãy để sống cho các ngươi hết thảy con gái chưa hề kết bạn cùng người nam. 19 Còn về phần các ngươi, hãy đóng trại ngoài trại-quân trong bảy ngày. Ai có giết một người và có đụng đến một xác chết, thì ai đó cùng kẻ bị bắt, phải dọn

— 195 —