Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/198

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
23 : 24
24 : 14
DÂN-SỐ KÝ

Cũng chẳng có bói-khoa trong Y-sơ-ra-ên,
Vì đến kỳ định, sẽ nói về Gia-cốp và Y-sơ-ra-ên rằng:
Việc Đức Chúa Trời làm lạ là dường nào!
24 Kìa, một thứ dân hưng lên như sư-tử cái,
Và dược lên khác nào su-tử đực;
Chỉ khi nào đã xé được mồi mới nằm xuống,
Và uống huyết những kẻ bị thương.

25 Bấy giờ, Ba-lác nói cùng Ba-la-am rằng: Chớ rủa-sả họ, nhưng cũng đừng chúc phước cho nữa. 26 Ba-la-am đáp cùng Ba-lác rằng: Tôi há chẳng có nói: Tôi phải làm mọi đều Đức Giê-hô-va sẽ phán dặn sao? 27 Ba-lác lại nói cùng Ba-la-am rằng: Vậy, hãy lại, ta dẫn ngươi đến một chỗ khác; có lẽ Đức Chúa Trời sẽ ưng cho ngươi rủa-sả dân nầy tại đó chăng. 28 Ba-lác bèn dẫn Ba-la-am đến chót núi Phê-ô, đối ngang đồng vắng. 29 Ba-la-am nói cùng Ba-lác rằng: Tại đây, hãy lập cho tôi bảy cái bàn-thờ, và sắm-sẵn bảy con bò đực và bảy con chiên đực. 30 Vậy, Ba-lác làm theo như Ba-la-am đã nói; trên mỗi bàn-thờ, người dâng một con bò đực và một con chiên đực.

Ba-la-am lại chúc phước cho Y-sơ-ra-ên nữa

241 Ba-la-am thấy rõ Đức Giê-hô-va ưng ban phước cho Y-sơ-ra-ên, thì không cậy đến phù-chú như những lần khác; nhưng người xây mặt về hướng đồng vắng, 2 nhướng mắt lên thấy Y-sơ-ra-ên đóng trại từng chi-phái, và Thần Đức Chúa Trời cảm-động người, 3 bèn nói lời ca mình mà rằng:

Lời ca của Ba-la-am, con trai Bê-ô,
Lời ca của người có mắt mở ra,
4 Lời ca của người nghe lời Đức Chúa Trời,
Xem sự hiện-thấy của Đấng Toàn-năng,
Sấp mình xuống và mắt mở ra:
5 Hỡi Gia-cốp! trại ngươi tốt dường bao!
Hỡi Y-sơ-ra-ên! nhà-tạm ngươi đẹp biết mấy!
6 Nó trương ra như trũng núi,
Khác nào cánh vườn ở nơi mé sông,
Tợ cây trầm-hương mà Đức Giê-hô-va đã trồng,
Tỉ như cây hương-nam ở nơi mé nưóc.
7 Nước chảy tràn ngoài thùng chứa,
Hột giống của người nhuần tưới dư-dật,
Vua người sẽ trồi cao hơn A-gát,
Nước người được cao lên.
8 Đức Chúa Trời đã dẫn người ra khỏi xứ Ê-díp-tô,
Người có sức-mạnh như bò rừng,
Sẽ nuốt các nước, tức kẻ thù-nghịch mình,
Bẻ gãy xương chúng nó, đánh chúng nó bằng mũi tên mình.
9 Người sụm xuống, nằm như sư-tử đực, khác nào sư-tử cái:
Ai dễ khiến ngồi lên?
Phước cho kẻ nào chúc phước ngươi,
Rủa-sả kẻ nào rủa-sả ngươi.

Ba-lác đuổi Ba-la-am

10 Bấy giờ, Ba-lác nổi giận cùng Ba-la-am, vỗ tay mà nói cùng Ba-la-am rằng: Ta đã thỉnh ngươi đặng rủa-sả kẻ thù-nghịch ta; nầy, ngươi lại chúc phước cho chúng nó đã ba lần rồi! 11 Vậy, bây giờ, khá chạy trở về xứ ngươi! Ta đã nói ta sẽ tôn ngươi vinh-hiển, nhưng nầy, Đức Giê-hô-va đã cản ngươi nhận-lãnh. 12 Ba-la-am đáp cùng Ba-lác rằng: Tôi há chẳng có nói cùng các sứ-giả vua đã sai đến tôi rằng: 13 Dầu Ba-lác cho tôi nhà người đầy bạc và vàng, tôi cũng chẳng được vượt qua mạng Đức Giê-hô-va để làm tự ý đều phải hay là đều quấy; tôi phải nói đều chi Đức Giê-hô-va sẽ phán! 14 Nầy,

— 186 —