Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/184

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
14 : 24
15 : 2
DÂN-SỐ KÝ

Chẳng ai mà đã khinh ta sẽ thấy xứ đó đâu! 24 Nhưng vì kẻ tôi-tớ Ca-lép ta không đồng lòng cùng chúng nó, theo ta một cách trung-tín, thì ta sẽ đem người vào xứ mà người đã có đi, và dòng-dõi người sẽ được xứ làm sản-nghiệp. 25 Dân A-ma-léc và dân Ca-na-an ở trong trũng; ngày mai các ngươi hãy trở lui lại sau, đi đến đồng vắng về hướng Biển-đỏ.

26 Đức Giê-hô-va cũng phán cùng Môi-se và A-rôn, mà rằng: 27 Ta sẽ chịu hội-chúng hung-dữ nầy hay lằm-bằm cùng ta cho đến chừng nào? Ta đã nghe lời lằm-bằm của dân Y-sơ-ra-ên oán-trách ta. 28 Hãy nói với dân-chúng: Đức Giê-hô-va nói rằng: Ta chỉ sự hằng sống ta mà thề, ta sẽ đãi các ngươi tùy theo lời ta đã nghe các ngươi nói; 29 những thây các ngươi sẽ ngã nằm trong đồng vắng nầy. Các ngươi mà người ta đã tu-bộ, hết thảy bao nhiêu cũng vậy, từ hai mươi tuổi sắp lên, là những kẻ đã lằm-bằm cùng ta, 30 thì chẳng hề được vào xứ mà ta đã thề cho các ngươi ở, ngoại trừ Ca-lép, con trai của Giê-phu-nê, và Giô-suê, con trai của Nun. 31 Nhưng ta sẽ đem vào xứ những con trẻ của các ngươi mà các ngươi có nói rằng: Chúng nó sẽ bị làm một miếng mồi; rồi chúng nó sẽ biết xứ các ngươi đã chê-bai. 32 Còn những thây các ngươi sẽ ngã nằm trong đồng vắng nầy. 33 Con-cái các ngươi sẽ chăn chiên[1] nơi đồng vắng trong bốn mươi năm, và sẽ mang hình-phạt vì tội thông-dâm của các ngươi, cho đến chừng nào thây của các ngươi đã ngã rạp hết trong đồng vắng. 34 Các ngươi đi do-thám xứ bao nhiêu ngày, nghĩa là bốn mươi ngày, thì các ngươi cũng sẽ mang hình-phạt vì tội gian-ác mình bấy nhiêu năm, nghĩa là bốn mươi năm, một năm đền cho một ngày; bấy giờ các ngươi sẽ biết ta đã xây khỏi các ngươi. 35 Ta, Đức Giê-hô-va, đã phán: Ta sẽ làm đều nầy cho cả hội-chúng hung-dữ nầy đã hiệp lại nghịch cùng ta; chúng nó sẽ bị hao-mòn và chết tại trong đồng vắng nầy.

36 Những người mà Môi-se đã sai đi do-thám xứ, khi trở về có xui cho cả hội-chúng lằm-bằm cùng Môi-se, 37 và có phao-phản xứ, những người nầy đều bị một tai-vạ hành chết trước mặt Đức Giê-hô-va. 38 Nhưng trong bọn người đi do-thám xứ, chỉ có Giô-suê, con trai của Nun, và Ca-lép, con trai của Giê-phu-nê, còn sống được.

39 Môi-se thuật lại những lời nầy cho cả dân Y-sơ-ra-ên; rồi có một sự thảm-sầu rất lớn trong dân-sự. 40 Đoạn, dân-sự dậy sớm đi lên chót núi mà nói rằng: Chúng tôi đây sẽ đi lên tới chỗ Đức Giê-hô-va đã phán-hứa, vì chúng tôi có phạm tội. 41 Song Môi-se nói rằng: Sao các ngươi trái mạng Đức Giê-hô-va? Sự đó sẽ chẳng may-mắn đâu. 42 Chớ đi lên đó, e các ngươi bị quân nghịch đánh bại chăng; vì Đức Giê-hô-va không còn ở giữa các ngươi nữa. 43 Kìa, dân A-ma-léc và dân Ca-na-an ở đằng trước các ngươi, các ngươi sẽ bị gươm ngã rạp, bởi vì đã bội-nghịch cùng Đức Giê-hô-va, Đức Giê-hô-va sẽ không ở cùng các ngươi. 44 Nhưng dân-sự cố-ý đi lên chót núi; còn hòm giao-ước của Đức Giê-hô-va và Môi-se không đi ra khỏi trại-quân. 45 Dân A-ma-léc và dân Ca-na-an ở trong núi nầy đổ xuống, đánh bại và phân thây dân Y-sơ-ra-ên cho đến Họt-ma.

Luật về các của-lễ và sự dâng hoa-quả đầu mùa

151 Đoạn, Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: 2 Hãy nói cùng dân Y-sơ-ra-ên rằng: Khi các ngươi vào xứ mà ta ban cho các


  1. Sách khác dịch: Con-cái của các ngươi sẽ lưu-ly trong đồng vắng.
— 172 —