Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/182

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
13 : 3
13 : 33
DÂN-SỐ KÝ

mỗi một chi-phái, các ngươi phải sai một người đi; mỗi người làm quan-trưởng của chi-phái mình. 3 Tùy theo mạng Đức Giê-hô-va, Môi-se từ đồng vắng Pha-ran sai các người nầy đi; hết thảy là quan-trưởng của dân Y-sơ-ra-ên.

4 Đây là tên của các người ấy: Về chi-phái Ru-bên, Sam-mua, con trai Xa-cu; 5 về chi-phái Si-mê-ôn, Sa-phát, con trai của Hô-ri; 6 về chi-phái Giu-đa, Ca-lép, con trai của Giê-phu-nê; 7 về chi-phái Y-sa-ca, Di-ganh, con trai của Giô-sép; 8 về chi-phái Ép-ra-im, Hô-sê, con trai của Nun; 9 về chi-phái Bên-gia-min, Phan-thi, con trai của Ra-phu; 10 về chi-phái Sa-bu-lôn, Gát-đi-ên, con trai của Sô-đi; 11 về chi-phái Giô-sép, nghĩa là về chi-phái Ma-na-se, Ga-đi, con trai của Su-si; 12 về chi-phái Đan, A-mi-ên, con trai của Ghê-ma-li; 13 về chi-phái A-se, Sê-thu, con trai của Mi-ca-ên; 14 về chi-phái Nép-ta-li, Nách-bi, con trai của Vấp-si; 15 về chi-phái Gát, Gu-ên, con trai của Ma-ki.

16 Đó là tên những người mà Môi-se sai đi do-thám xứ. Vả, Môi-se đặt tên cho Hô-sê, con trai Nun, là Giô-suê.

17 Vậy, Môi-se sai đi do-thám xứ Ca-na-an, và dặn rằng: Từ đây hãy lên Nam-phương, và vào miền núi; 18 rồi sẽ thấy xứ ra sao, dân-sự ở đó nếu mạnh yếu thể nào, nếu số ít hay nhiều; 19 xứ dân đó ở thể nào, nếu tốt hay xấu; các thành dân đó ở làm sao, hoặc chỉ những nơi đóng trại hay là đồn-lũy; 20 đất ra làm sao, nếu màu-mỡ hay là xấu, có cây-cối hay là không. Hãy can-đảm và hái lấy trái cây xứ đó. Bấy giờ nhằm mùa nho sớm.

21 Vậy các người đó đi lên do-thám xứ, từ đồng vắng Xin cho đến Rê-hốp, đi về Ha-mát. 22 Họ bắt từ hướng Nam đi lên, đến thành Hếp-rôn, là nơi có A-hi-man, Sê-sai và Tanh-mai, con-cái của A-nác. Vả, thành Hếp-rôn đã xây từ bảy năm trước Xô-an, là thành của xứ Ê-díp-tô. 23 Các người đến khe Ếch-côn, cắt tại đó một nhành nho có một chùm nho; và hai người khiêng lấy bằng cây sào, luôn những trái lựu và trái vả. 24 Người ta gọi chỗ nầy là khe Ếch-côn[1], vì có chùm nho mà dân Y-sơ-ra-ên đã cắt tại đó.

25 Các người đi do-thám xứ trong bốn mươi ngày trở về. 26 Tới rồi, bèn đến cùng Môi-se, A-rôn và cả hội dân Y-sơ-ra-ên, trong đồng vắng Pha-ran, tại Ca-đe, mà thuật lại mọi sự cho hai người và cả hội-chúng nghe, cùng đưa cho xem hoa-quả của xứ.

27 Vậy, các người ấy thuật cho Môi-se rằng: Chúng tôi đi đến xứ mà người đã sai chúng tôi đi; ấy quả thật một xứ đượm sữa và mật, nầy hoa-quả xứ đó đây. 28 Mà, dân-sự ở trong xứ nầy vốn mạnh-dạn, thành-trì thật vững-vàng và rất lớn; chúng tôi cũng có thấy con-cái của A-nác ở đó. 29 Dân A-ma-léc ở miền Nam, dân Hê-tít, dân Giê-bu-sít, và dân A-mô-rít ở trong núi; dân Ca-na-an ở gần biển và dọc dài theo mé Giô-đanh.

30 Ca-lép bèn làm cho dân-sự, đương lằm-bằm cùng Môi-se nín-lặng đi, mà nói rằng: Chúng ta hãy đi lên và chiếm xứ đi, vì chúng ta thắng hơn được. 31 Nhưng những người đi cùng Ca-lép nói rằng: Chúng ta không đi lên cự dân nầy được, vì chúng nó mạnh hơn chúng ta. 32 Trước mặt dân Y-sơ-ra-ên, các người đó phao-phản xứ mình đã do-thám mà rằng: Xứ mà chúng tôi đã đi khắp đặng do-thám, là một xứ nuốt dân-sự mình; hết thảy những người chúng tôi đã thấy tại đó, đều là kẻ hình-vóc cao-lớn. 33 Chúng tôi


  1. Nghĩa là khe chùm nho.
— 170 —