Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/152

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
21 : 18
22: 16
LÊ-VI KÝ

ngươi, trải các đời, có một tật-bịnh trong thân-thể, chớ đến gần mà dâng thực-vật cho Đức Chúa Trời mình. 18 Phàm ai có một tật không được đến gần, như đây: người mù, què, sệp mũi hay là tứ-chi không đều; 19 người gãy chơn hay gãy tay, 20 người có bướu hay là lỏng-khỏng, có vảy cá mắt hay là có ghẻ chốc, có lát hay là có hòn nang dập. 21 Phàm con cháu thầy tế-lễ A-rôn, có tật trong mình, không được đến gần dâng của-lễ dùng lửa dâng lên cho Đức Giê-hô-va. Nếu có một tật trong mình, không được đến gần dâng thực-vật cho Đức Chúa Trời mình. 22 Người được ăn thực-vật của Đức Chúa Trời mình, là các vật chí-thánh và các vật biệt riêng ra thánh; 23 nhưng không được đi đến bức màn, và cũng không được đi đến gần bàn-thờ, vì có tật nơi mình. Người chớ làm các nơi thánh ta ra ô-uế, vì ta, Đức Giê-hô-va, làm các nơi đó nên thánh.

24 Môi-se nói như vậy cho A-rôn và các con trai người, cùng cho cả dân Y-sơ-ra-ên.

Thầy tế-lễ buộc phải thanh-sạch trong việc dùng các vật thánh

221 Đức Giê-hô-va lại phán cùng Môi-se rằng: 2 Hãy truyền cho A-rôn và các con trai người rằng phải kiêng-cữ những của-lễ thánh của dân Y-sơ-ra-ên, dâng biệt riêng ra thánh cho ta, hầu cho chúng chớ làm ô danh thánh ta: Ta là Đức Giê-hô-va.

3 Hãy nói với họ rằng: Phàm ai trong dòng-giống các ngươi và trong vòng con-cháu các ngươi đã bị ô-uế, đến gần các vật thánh mà dân Y-sơ-ra-ên biệt riêng cho Đức Giê-hô-va, thì ai đó sẽ bị truất khỏi trước mặt ta: Ta là Đức Giê-hô-va.

4 Phàm ai là con cháu của A-rôn bị bịnh phung hay là bạch-trược, thì chẳng được ăn vật biệt riêng ra thánh cho đến chừng nào được tinh-sạch. Ai đụng đến một người đã bị ô-uế bởi xác chết, ai có di-tinh, 5 hay là ai đụng đến hoặc loài côn-trùng, hoặc một người bị sự ô-uế nào làm cho mình ô-uế, thì cũng phải một thể ấy. 6 Ai đụng đến các vật đó sẽ bị ô-uế đến chiều tối, không được ăn vật biệt riêng ra thánh, nhưng phải tắm mình trong nước. 7 Sau khi mặt trời lặn, người sẽ được sạch lại, rồi mới được phép ăn các vật thánh, vì là đồ-ăn của người. 8 Người chẳng nên ăn một con thú nào chết tự-nhiên hay là bị xé, hầu khỏi bị ô-uế: Ta là Đức Giê-hô-va. 9 Vậy, họ phải giữ đều ta phán dặn, kẻo mang tội-lỗi và chết chăng, vì đã làm các vật thánh nầy ra ô-uế: Ta là Đức Giê-hô-va làm cho họ nên thánh.

Luật về sự ăn các vật thánh

10 Chẳng một kẻ khách ngoại-bang nào được ăn vật thánh; kẻ nào ở tại nhà thầy tế-lễ hay là người làm mướn, cũng chẳng được ăn vật thánh. 11 Nhưng kẻ nào thầy tế-lễ lấy bạc mua về, và kẻ sanh-đẻ tại nhà người, thì được phép ăn đồ-ăn của người. 12 Nếu con gái của thầy tế-lễ kết-thân cùng kẻ khách ngoại-bang, thì sẽ không được ăn vật thánh dâng giơ lên. 13 Còn nếu con gái của thầy tế-lễ đã góa hay là bị để, không có con, trở về nhà cha ở như buổi còn thơ, thì nàng sẽ được ăn đồ-ăn của cha mình, nhưng chẳng kẻ khách ngoại-bang nào nên ăn.

14 Nếu ai lầm ăn một vật thánh, thì phải đền lại cho thầy tế-lễ giá của vật thánh đó, và phụ thêm một phần năm. 15 Thầy tế-lễ chớ làm ô-uế của-lễ mà dân Y-sơ-ra-ên dâng giơ lên cho Đức Giê-hô-va. 16 Ai ăn vật thánh đã dâng như vậy sẽ mang tội

— 140 —