vị người nghèo, chớ nể kẻ quyền-thế; hãy cứ theo công-bình mà xét-đoán kẻ lân-cận ngươi.
16 Chớ buông lời phao-vu trong dân-sự mình, chớ lập mưu-kế nghịch sự sống của kẻ lân-cận mình: Ta là Đức Giê-hô-va.
17 Chớ có lòng ghen-ghét anh em mình; hãy sửa dạy kẻ lân-cận mình, đừng vì cớ họ mà phải mắc tội. 18 Chớ toan báo-thù, chớ giữ sự báo-thù cùng con cháu dân-sự mình; nhưng hãy yêu-thương kẻ lân-cận ngươi như mình: Ta là Đức Giê-hô-va.
19 Các ngươi hãy giữ những mạng-lịnh ta.
Chớ để loài vật khác giống phủ lẫn nhau; chớ gieo ruộng ngươi hai thứ giống, và chớ mặc mình bằng áo dệt nhiều thứ chỉ.
20 Nếu một người nam nằm và cấu-hiệp cùng một đứa tớ gái đã hứa gả cho một người, nhưng chưa chuộc ra, hoặc chưa được phóng-mọi; thì hai người đều sẽ bị hình-phạt, mà không phải đến chết, vì đứa tớ gái chưa được phóng-mọi. 21 Người nam vì lỗi mình sẽ dẫn một con chiên đực đến trước mặt Đức Giê-hô-va tại cửa hội-mạc, mà làm của-lễ chuộc sự mắc lỗi. 22 Thầy tế-lễ sẽ dùng con chiên đực làm của-lễ chuộc sự mắc lỗi đặng làm lễ chuộc tội cho người đã phạm, trước mặt Đức Giê-hô-va; vậy, tội người đã phạm sẽ được tha.
23 Khi các ngươi sẽ vào xứ Ca-na-an, và đã trồng các thứ cây trái rồi, hãy coi các trái chiếng nó không sạch, như chưa chịu phép cắt-bì; trong ba năm các ngươi hãy coi nó không sạch, chớ nên ăn; 24 nhưng qua năm thứ tư, các trái nó sẽ nên thánh làm của-lễ khen-ngợi Đức Giê-hô-va. 25 Qua năm thứ năm, các ngươi phải ăn trái, hầu cho cây thêm hoa-quả: Ta là Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của các ngươi.
26 Các ngươi chớ ăn vật chi có huyết, chớ dùng bói-khoa, chớ làm thuật-số. 27 Chớ cắt mé tóc mình cho tròn, và chớ nên phá khóe râu mình. 28 Chớ vì kẻ chết mà cắt thịt mình, chớ xăm vẽ trên mình: Ta là Đức Giê-hô-va.
29 Chớ nhục con gái ngươi khiến nó làm kỵ-nữ, để trong xứ không có đều dâm-loạn và đầy-dẫy những ác-dục.
30 Các ngươi phải giữ những sa-bát ta, và tôn-kính nơi thánh ta: Ta là Đức Giê-hô-va.
31 Các ngươi chớ cầu đồng-cốt hay là thầy bói; chớ hỏi chúng nó, e vì chúng nó mà các ngươi phải bị ô-uế: Ta là Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của các ngươi.
32 Trước mặt người tóc bạc, ngươi hãy đứng dậy, kính người già-cả, và kính-sợ Đức Chúa Trời ngươi. Ta là Đức Giê-hô-va.
33 Khi kẻ khách nào kiều-ngụ trong xứ các ngươi, thì chớ hà-hiếp người. 34 Kẻ khách kiều-ngụ giữa các ngươi sẽ kể như kẻ đã sanh-đẻ giữa các ngươi; hãy thương-yêu người như mình, vì các ngươi đã làm khách kiều-ngụ trong xứ Ê-díp-tô: Ta là Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của các ngươi.
35 Các ngươi chớ phạm sự bất-nghĩa trong việc xét-đoán, hoặc sự đo, sự cân, hay là sự lường. 36 Các ngươi phải có cân thiệt, trái cân bằng đá đúng, một ê-pha thiệt, và một hin thiệt[1]: Ta là Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của các ngươi, Đấng đã dẫn các ngươi ra khỏi xứ Ê-díp-tô.
37 Vậy, các ngươi hãy gìn-giữ làm theo các luật-pháp và các mạng-lịnh ta: Ta là Đức Giê-hô-va.
- ▲ Ê-pha là một lường chừng 20 litres; hin là một phần sáu của ê-pha.