Trang:Kim Van Kieu truyen Truong Vinh Ky.pdf/226

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 229 —

Sân ngọc-bội, phường kim-môn dễ mấy?
Xem đai đất đã vào dòng cụ thể.
Gẫm phong quang chưa ra vẻ lão thành.
Kẻ tấn thân mà quen thói dông-dài.
Mượn bước tầm phương đo sắc nước.
Khách hàn mặc khéo dơ tuồng ve chuốt.
Thuê hiên Lãm-túy ướm tơ đào.
Chữ phất cầu, đà lỗi với gia đình.
Đường phi thể, lại phạm vào công luận.
Xem buổi mới đã nài hoa ép liễu,
Nỗi trăng gió chẳng nể lòng đoan chính
Án điêu gian, chẳng lựa phải tra.
Gẫm khi nén còn gạn phấn tưởng hương.
Giá bếp buồng nghe thoảng tiếng thị phi.
Luật thất tự, hiện tồn khả cứ.
Xét hữu lộc cố nhứt niên sung dịch.
Niệm đa tình cố nhứt thứ tùng khinh.
Vã thương chàng, nhân ngãi đã đều, thũy chung một mực.
Gắn-vó nặng cùng lời non nước.
Nuôi hai thân thay mặt khách tình chung.
Dặn-dò hỏi lại lúc phân-ly,
Nối sợi chỉ đền lòng người mạng bạc,
Chén nguyện chứa-chan dòng nước-mắt,
Gối tình vơ-vất giấc chiêm-bao.
Mười mấy thu phong mở quạt hoa,
Những là thảm lấp sầu xây,
Nhìn khâm chẩm mơ-màng lời sơn hải.
Ngoài ngàn dặm đổi thay sứ nhạn,
Sá quản của thuê công mướn.
Gẫm đỉnh chung đau-đớn nỗi bình-bồng.
Áng phong trần nhìn thấy mặt mới cam,
Duyên thi tửu phải chìu lòng cho trọn.