Trang:Kim Van Kieu truyen Truong Vinh Ky.pdf/14

Trang này đã được phê chuẩn.
KIM, VÂN, KIỀU TRUYỆN

Tài cao thì mạng kém; được bề nầy, mất bề kia không hề cân nhau bao-giờ.

Trăm năm,[1] trong cõi người-ta,
chữ tài chữ mạng[2] khéo là ghét nhau!
Trải qua một cuộc bể dâu,[3]
những điều trông thấy đã đau-đớn lòng!
Lạ chi bỉ sắc tư phong?[4]
trời xanh quen với má hồng đánh ghen?

Tài sắc ba chị em Túy-Kiều.

Kiểu thơm[5] lần dở trước đèn,
phong tình có lúc còn truyền sử sanh.
Rằng năm Gia-tĩnh triều Minh,
bốn phương phẳng-lặng, hai kinh[6] vững-vàng;
Có nhà Viên-ngoại họ Vương,
gia-tư nghỉ cũng thường-thường bực trung.
Một trai con thứ rốt lòng,
Vương-quan là chữ nối dòng nhu-gia.


  1. — Đời người-ta một trăm năm làm hạn, vì vậy: « Ba vạn sáu ngàn ngày » « Bá niên giai lão. »
  2. — Hữu tài vô mạng, hữu mạng vô tài, tài mạng tương đố. Hễ có tài thì không có mạng, mà có mạng thì lại không có tài, nên rằng: tài mạng ghét nhau, ganh nhau.
  3. — Tam thập niên vi nhứt biến, thương hãi biến vi tang điền, tang điền biến vi thương hãi. — Chỉ cuộc đời hay đổi-dời. Vực hóa cồn, cồn hóa vực.
  4. — Kia rít ấy chời. — Được cái kia ít, thì cái ấy nhiều, không cân nhau bao-giờ.
  5. — Sách hay, bản hay.
  6. — Là Nam-kinh với Bắc-kinh. — Bắc là Yên-kinh, Nam là Kim-lăng.