Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/540

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 538 —

trướng cắm cổ chạy xuống cầu phao, rồi trốn sang Bắc. Quân-sĩ các dinh nghe tin, hết thảy kinh khiếp, nhốn-nháo cùng chạy, tranh nhau qua cầu sang sông, người nọ xô đẩy người kia, chết ở trên cạn đã nhiều. Giây lát cầu gẫy, hàng mấy vạn người lăn cả xuống nước, nước sông không chẩy được nữa.

Vua Chiêu Thống đương ở trong điện, tiếp được tin báo, ngài kíp cùng bọn Lê-Quýnh, Trịnh-Hiến rước Thái-hậu chạy. Ra đến bến sông, thấy cầu đã gẫy, thuyền bè không có chiếc nào, cả bọn tất-tả chạy lên Nghi-tàm, thình-lình gặp được chiếc thuyền đánh cá, vội vàng cướp lấy rồi trèo sang bờ bên kia. Trưa ngày mồng sáu, vua Chiêu-Thống đến núi Tam-tầng nghe nói Sỹ-Nghị đã đi khỏi đó. Bấy giờ quân Thanh chạy ở trên đường đông như họp chợ, chúng chạy suốt ngày suốt đêm không dám nghỉ ngơi lúc nào. Vua và Thái hậu cùng đi, đến đồn Hòa-lạc, vừa gặp một người thổ hào. Hồi trước ngài chạy trốn, người ấy đã được giáp mặt, lúc đó thấy ngài, người ấy tự-nhiên giỏ lệ, bèn mời ngài và Thái-hậu vào trại trong núi nghỉ tạm.

Bấy giờ vua và mọi người luôn hai ngày không ăn uống gì, ai nấy đều thấy mệt lử. Người