Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/504

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 502 —

— Tướng giỏi đời xưa, phải lượng thế giặc mà đánh, phải nắm phần thắng mới đánh. Theo thế lập mưu, giống như đánh cờ vậy, trước có nhịn người một nước, sau sẽ hơn người một nước. Rồi đem nước sau làm nước trước mới là cao cờ. Nay ta toàn quân rút lui, không bị mất một mũi tên, cho nó ngủ trọ một đêm, rồi lại đuổi đi, cũng như ngọc bích của nước Tấn đem cho nước Ngu, rồi lại vẫn về nước Tấn, có mất gì đâu? Nếu có vì thế mà mắc lỗi, tôi dám bộc-bạch rõ với Chúa-công, chắc là ngài cũng lượng xét, xin ông đừng nghi ngại gì.

Sở nghe lời Nhậm tức thì mật sai các viên trấn-thủ Kinh-bắc, Thái-nguyên, Lạng-sơn nói phao là phải họp quân để đắp lũy đất ở sông Như-nguyệt rồi cùng cho quân cất lẻn rút về, một mặt tư cho các viên trấn-thủ Sơn-tây Hải-dương, hẹn ngày phải đem binh-lính đến họp ở thành Thăng-long, một mặt truyền trấn Sơn-nam sắp sửa thuyền bè đợi thủy-quân đến sẽ cùng trốn đi.

Vừa đúng năm ngày, các đạo kéo đến đông đủ. Sở bèn mở cuộc duyệt-binh rất lớn ở bãi sông, rồi Sở hạ lệnh bộ quân