Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/500

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 498 —

hào-mục trong nước đã cùng tôn Cẩn làm chức Giám-quốc. Rồi Sở sai bọn văn-thần Nguyễn Quý-Nha, Trần Bá-Lãm, văn-thuộc Vũ Huy-Tấn và võ-thần Nguyễn Đình-Khoản, Lê Duy-Chử, võ-thuộc Nguyễn Đăng-Đàn đem bức thư ấy đưa lên cửa ải để xin hoãn-binh. Một mặt, Sở họp Lân để bàn về cách chống giữ. Chưởng-phủ Nguyễn Văn Dụng nói:

— Tôi nghe hồi cuối nhà Trần, người Minh sang lấn nước Nam. Hoàng Phúc, Trương-Phụ, Mộc-Thạnh, Liễu Thăng đều là những tướng hung-tợn của Tàu, vua Lê Thái-tổ khởi-nghĩa ở vùng Lam-sơn, thế và sức đều không thể địch lại họ. Nhưng mà hành-binh quỉ-quyệt, không kiêng những sự quyền-mưu, Thái-tổ chỉ khéo mai-phục, rồi lại thừa hư đánh úp quân giặc. Nhờ vậy, ngài chỉ có số ít quân mà đánh được kẻ nhiều quân, vây Vương-Thông ở bến Đông-bộ, giết Liễu-Thăng ở núi Mã yên, chiến-công rực-rỡ, nghìn đời ngợi khen. Nay người nhà Thanh ở xa đến đây, trèo đèo vượt suối, cực-kỳ khó-khăn, ta nên dùng cách « dĩ dật đãi lao », các chỗ yếu-hạt, đều cho quân đi mai-phục, chờ khi họ đến thì đánh. Như thế lo gì không được?