Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/490

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 488 —

đây cầu viện, bản-triều theo nghĩa cần phải cứu giúp.

« Vả lại, nước An-Nam vốn là đất cũ của Trung-quốc, nếu như sau khi khôi-phục được cho họ Lê, nhân thể cho quân đóng thú ở đó, ấy là giữ cho họ Lê được còn, mà lại lấy được cõi đất An-Nam, thế là lợi cả hai đường ».

Tuần-phủ Tôn Vĩnh-Thanh không cho ý Nghị là phải, liền cũng dâng sớ chống lại, đại-để nói rằng: « Thiên-triều mượn tiếng khôi-phục họ Lê, họ Lê không thể giữ nổi, lại sai quan quân đóng ở nước họ, đó là khởi đầu bằng nghĩa, kết-cục bằng lợi, thần trộm cho là không nên.

« Nay họ Lê, họ Nguyễn hiện đang tranh nhau, họ Lê chắc bị họ Nguyễn gồm nuốt. Bất-nhược hãy đóng quân đó, không hành-động vội. Chờ khi họ đã mỏi mệt, sẽ kéo sang đánh cũng chưa là muộn. »

Vua Thanh vẫn nghe lời tâu của Nghị. Do đó, Vĩnh-Thanh với Nghị không hợp ý nhau, Thanh bèn cáo bệnh không đi.

Nghị tự một mình vâng chiếu đem quân bốn lộ Quảng-đông, Quảng-tây, Quí-châu,