Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/478

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 476 —

— Đợi ta tâu về triều-đình khi nào được chỉ, sẽ chiếu các điều lũ ngươi đã xin, làm cho xong xuôi hết thảy. Các ngươi chuyến này về nước, phải tìm cho được đích-xác chỗ ở của Tự-tôn, và phải dò xem quân giặc cử-động những gì, người nước có thể phấn-phát được nữa hay không, rồi thì mau mau phi bẩm cho ta, để ta phúc tâu về triều, xin cho kéo quân ra ải, thì việc mới chóng.

Bọn Túc mừng lắm, cùng nhau ngảnh mặt về Bắc, vừa lạy vừa reo vạn tuế!

Nghị bèn sai Dương Hùng-Nghiệp hộ-vệ quốc mẫu An-Nam và các quyến-thuộc đến đồn Nam-đốn, tư-cấp các thứ rương hòm, chăn áo, khiến cho ai nấy đều được yên ổn.

Luôn đó, Nghị tự thảo một tờ biểu, đại-để nói rằng: « Châu-mục An-Nam là Nguyễn Huy-Túc chạy sang nội-địa, kêu rằng: « Tháng sáu, mùa hạ, năm thứ mười một hiệu Kiền-long, giặc Tây sơn là Nguyễn Văn-Huệ, em Nguyễn Văn-Nhạc, đem quân phạm vào quốc-thành. Rồi đến tháng tám, Văn-Nhạc theo ra. Vừa gặp các trấn đều kéo binh tướng đến cứu. Anh em Văn-Nhạc sợ không dám ở, dẫn quân đương đêm trốn đi. Bấy giờ quốc-vương là