Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/469

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 467 —

Khi Túc mới đến Cao-bằng, có người Bắc-Khách hiệu là Ngô-sơn tiều ẩn, quen Nguyễn Đình Tố, thường hay đi lại dinh trấn. Túc mới được gặp một lần, nói chuyện ít câu, cho là một người rất lạ. Đến lúc Đình-Tố tạ thế, người Khách đến viếng. Túc đãi vào bậc thượng-tân và giữ ở lại đến hơn 10 ngày. Các việc tang ma xong rồi, người khách cáo từ ra về, lúc sắp chia tay, người Khách bảo riêng với Túc:

— Quí quốc từ nay trở đi, sẽ có nhiều việc, quan Đốc-thần trước đã biết như thế, không rõ trong khi lâm-chung, ngài có nói với quan lớn không?

Túc đáp:

— Nước tôi, ngoài có cường-địch, sau này sẽ không có thể « ngủ yên ». Đó là cái việc mà cả người nước cùng biết. Có điều về sau kết cục thế nào, thì tôi không thể biết trước. Quan Đốc-thần trước và tôi cũng đã lo tới chỗ đó. Tôi nay, thẹn là bề tôi ở ngoài, không được vào chỗ khu-yếu trong triều, dù cho có chút ý-kiến nông-nổi, cũng không làm gì được cả!

Người khách nói: