Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/451

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 449 —

Ngự-giá đến sông Ngô-đồng, chợt thấy một người tất-tả chạy về phía nam, quân lính liền bắt lại hỏi vì sao mà chạy. Người ấy miệng run cầm cập không thể nói được, chỉ giơ ngón tay chỉ ra một làng đằng xa, lâu lâu mới đáp:

— Giặc đến nơi rồi!

Mọi người cùng lên trên cao trông ra, thì thấy trong đám cây-cối um-tùm có một toán quân đương ở phía tây đi lại, cờ quạt thấp thoáng khi mờ khi rõ, ai nấy đều nói hiệu cờ của quân Tây-sơn.

Quân-sỹ lập tức xuống thuyền tâu với hoàng-thượng. Hoàng-thượng nói:

— Có quân Viết-Tuyển đóng ở trước mặt, lẽ nào quân giặc có thể vượt thuyền tới đó?

Rồi ngài sai Lê Xuân-Hợp lên bờ, dùng ống viễn-kính chiếu ra. Hợp thấy đúng quân Tây-sơn, nhưng sợ quân sỹ kinh-khủng, bèn xuống tâu rằng:

— Chưa biết là hiệu quân nào. Nhưng giặc Tây sơn xuất quỉ nhập thần rất là khó lường, « dự-bị bất ngu »[1] đó là phép của đời xưa.


  1. Dự bị từ khi việc chưa xẩy ra.