Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/445

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 443 —

Quĩ tưởng thật bèn tâu Hoàng-thượng, xin cho chọn ngày xuất sư.

Hoàng thượng có ý ngần-ngại mà rằng:

— Ta nghe những kẻ giỏi về chiến trận, trước hết phải tính sự thua cái đã, thì sau mới thắng được người. Nay ta xem ra, thuyền bè của mình đều là thuyền câu, thuyền chài, quân lính của mình đều bọn chợ búa tụ bạ, dùng thứ quân ấy mà đi đánh nhau, có giữ được khỏi thua chăng? Vả ta lại nghĩ: sau khi bại vong, phải cùng vài người bầy-tôi tính cuộc tái-tạo, nếu ta không thể khôi phục xã-tắc, thì nên chết với xã-tắc, ta đã thề phải đánh nhau với giặc, có ngại gì việc xuất sư? Nhưng ta chỉ muốn đã làm việc gì phải cho vạn toàn việc ấy, cho khỏi mang tiếng là vì khinh-suất, vội vàng mà đến táng-bại.

Quĩ quay mặt lại hỏi Thụ:

— Thánh-dụ như thế, con nghĩ thế nào?

Thụ nói:

— Cái ngày mà nay có thể nương cậy ấy là lòng người. Bây giờ người ta đều đương ngưỡng mộ thánh-đức, thâm-thù quân giặc, muốn được đại-chiến một trận giết cho kỳ hết. Lòng người như thế, đánh đâu không tan? Chế roi có