Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/444

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 442 —

— Ngày nay đương lúc phải gấp mua-chuộc lòng người, các việc đều nên giản-dị, chưa thể buộc vào luật-pháp.

Hợp nói:

— Thu được rất nhiều người mà toàn hạng người không thể dùng được, chỉ sợ khi họ thấy giặc là chạy, dầy-séo lẫn nhau, dẫu nhiều cũng chẳng làm gì! Vả lại, sao ông không nghĩ cụ lớn Các-lão hết sức tâu xin hoàng-thượng mới ngự về nam, ông là con ngài, vâng mệnh nhà vua, chủ-trương việc binh, vạn nhất mà bị vấp ngã, ấy là tội ai?

Thụ vẫn không nghe. Hết thẩy các việc, Thụ chỉ gọi bọn hào mục bảo miệng, thật ra, không có một mảnh sổ sách có thể tra cứu. Bởi vậy, đến khi có việc sai phái, Thụ đều mờ mờ, mịt mịt, không còn biết đâu vào đâu, có khi phải chạy khắp nơi mà hỏi, trong quân không có kỷ-luật nào cả. Quĩ vẫn không biết như vậy, có hôm Quĩ cho gọi Thụ hỏi về việc quân. Thụ thưa:

— Các đạo nay đã tề-tập. Số quân rất nhiều, ai cũng hăng-hái về việc đánh giặc, chỉ muốn giao chiến một trận để đền ơn trên.