Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/428

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 426 —

— Bọn Nhưỡng và Tuyển nay đã hơi tàn thoi-thóp, nắm tay kéo đến, tự-nhiên phải lại. Vả lại, coi các bề tôi nhà Lê, chẳng có mặt nào được như Điền-Đan nước Tề, Vân-Trường nhà Hán, chẳng qua chúng sợ binh uy của ta, nên còn rụt dè đó thôi. Nay mai, nếu ta treo một cái bảng, hẹn ngày cho họ phải tới cửa quân, không tới thì chém, chắc là họ sẽ làm như Liêm-Pha, bỏ trần tay áo, vác roi mà đến. Điều đó không phải là việc đáng lo, chỉ vì nhân-tâm Bắc hà, còn nhớ họ Lê, bất đắc-dĩ nay hãy theo lòng mong mỏi của dân, mượn hắn đến đây làm ông tượng gỗ để chia bớt đảng Chiêu-thống và giàng buộc lòng dân Bắc-hà đó thôi. Chỗ đó, các ông không thể biết tới. Bọn ông khỏe việc chiến-đấu, ta sẽ ủy cho các ông chia đạo đi đánh các nơi, rồi giữ lấy đất, làm bức trường-thành cho ta, há chẳng mạnh à! Tới lúc đó thiên-hạ sẽ có rất nhiều việc hay. Cái người chễm-chệ làm chủ, chẳng ta thì ai? Cớ sao lại bảo là khách?

Sở nín lặng không nói gì nữa. Khi về, Sở bảo với Phan Văn-Lân: