Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/413

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 411 —

Án vâng lời, liền cho người đi báo tin với Châu, Châu mừng và nói:

— Quân ta nay có tên rồi!

Tức thì Châu dẫn quân đến đón hoàng-thượng, trong lúc gặp nhau, vua tôi vui mừng. Hoàng-thượng bảo Châu:

— Nghe nói ngươi rất hăng-hái về việc hành binh. Nay quân giặc ở làng Bảo khám, chừng hai trăm đứa, nếu ngươi có thể đánh phá được nó, ta sẽ cho ngươi làm chức trấn-thủ Kinh-bắc.

Châu thưa:

— Việc đó rất dễ, chỉ e khi nó kéo hết quân đến, thần có ít quân, không ai cứu-viện, không thể chống nhau với nó, và cũng không thể giấu kín tung-tích tránh đi nơi khác. Lâu nay thần vẫn làm những việc ấy, chẳng qua chỉ để hả cơn tức-giận, không đứng vững được cũng vì cớ đó. May nhờ oai-linh của bệ-hạ, lại được các tướng hiệp sức, thần xin tự chống một mặt, gặp giặc là đánh, hễ chết thì thôi, không chạy!

Hoàng-thượng khen rằng: