Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/408

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 406 —

Vũ-Chinh, Trương Đăng-Quĩ, tất cả độ năm sáu người mà thôi.

Giữa lúc ấy, thì có bộ-tướng của Nhậm sai đi đuổi Chỉnh, là Nguyễn Văn-Hòa đã đuổi đến núi Ba-tầng. Trong lúc giao-chiến, Hữu-Du múa đao xông lên, chém chết chừng vài chục người của giặc. Hòa sai một toán kỳ-kinh lẻn ra sau núi đánh úp. Quân Chỉnh rối-loạn, tự-nhiên tan vỡ. Hữu Du chống cự không nổi, chết ở trận-tiền. Nguyễn-Khuê cũng bị quân giặc giết chết, Chỉnh phải lên ngựa lật đật chạy lên mạn bắc, chẳng may ngựa ngã, bị bọn quân giặc đuổi kịp, tranh nhau chĩa dáo chực đâm. Chỉnh vội kêu to:

— Xin cứ bắt sống đem dâng.

Lập tức quân giặc trói luôn Chỉnh lại, rồi họ đóng cũi đưa về kinh-sư. Chỉnh xin vào trước mặt Văn-Nhậm để nói một câu. Văn-Nhậm không cho, sai người đến kể tội Chỉnh rằng:

— Mày vốn là tôi chúa Trịnh, phản chủ mà về với ta, để lập mưu kế tru diệt họ Trịnh, rồi lại phản ta về bắc lừa dối vua Lê, chiếm lấy ngôi cả, làm oai làm phúc, ngấm-ngầm toan cướp ngôi vua, để tranh