Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/405

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 403 —

Lúc ấy, quân-sĩ đã trốn quá nửa từ khi đi ở giọc đường, Chỉnh rất lo, liền điểm số lính còn lại, tất cả ưu-binh, nhất-binh, mới được hơn bốn trăm người, ngựa chừng hơn sáu chục con. Chỉnh đem cả đội đi trước sang sông Như-nguyệt, đóng đồn ở núi Ba-tầng, và tự đốc-thúc quân lính đắp lũy cắm rào, rồi sai Cảnh-Thược hộ-giá sang sau. Nhưng Chỉnh đi khỏi, hoàng-thượng và Hoàng-thái-hậu chờ ở bờ sông lầu lắm không thấy có đò, hoàng-thượng liền cho vời Thược đến hỏi, Thược thưa:

— Các thuyền đều không ở đây, bệ-hạ muốn gấp sang sông, xin hãy cho thần ít nhiều vàng lụa thì mới thuê được. Nếu không, dẫu đến sáng mai cũng vẫn ở đây. Giá như quân giặc đuổi đến, thần xin dùng cái chum gỗ để đưa bệ-hạ qua sông, chỉ e rằng những đồ ngự dụng không thể giữ được mà thôi.

Hoàng-thượng nói:

— Trẫm có cả nước, cũng không giữ nổi, còn tiếc cái gì?

Tức-thì ngài sai mở hòm cho xem. Trong đó chỉ có một chiếc truyền-quốc ngọc-tỷ, bốn mươi lạng vàng mà thôi.