Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/404

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 402 —

dong-thứ. Sao nay dân-gian bị hại đến vậy? Nhậm quát:

— Những của quân ta lùng lấy, đều là của trong cung-phủ nhà Lê, đâu phải của nhà dân? Chẳng qua chúng bay nhân lúc rối loạn, tranh nhau ăn trộm, đại-quân vừa đến, không kịp chôn cất đó thôi!... Thằng này chính là đồ-đảng của bọn lẩn trốn, không thể tha!

Lập-tức Nhậm sai điệu luôn người ấy ra chém. Kinh-thành rất sợ, từ đó không ai dám kêu ca gì.

Hôm trước, khi Nhậm chưa tới, cha con Nguyễn Hữu Chỉnh và các văn-thần cùng theo hoàng-thượng chạy sang bên Bắc. Vì sợ quân giặc đuổi kịp, ai nấy chạy sấp chạy ngửa, người nọ nắm lấy vạt áo người kia, chẳng còn đội ngũ nào cả.

Vừa tối, thì đến dinh trấn Kinh-bắc. Chẳng may lại gặp trấn-thủ ở đó là Nguyễn Cảnh-Thược có ý làm phản, cáo bệnh không chầu vua. Chỉnh phải thân-hành đến nơi, quở trách một cách thống-thiết, Thược mới miễn-cưỡng ra mặt.