Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/402

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 400 —

Dứt lời, Chỉnh lại nhìn tả nhìn hữu, rồi đi chỗ khác. Hoàng-thượng đi bộ trở về. Trên đường đã thấy dân-chúng cùng nhau dắt-díu chạy. Những kẻ vô-lại thừa-cơ đón đường bóc lột, tiếng kêu tiếng gọi ầm-ỹ. Hoàng-thượng cũng bị một người nắm lại, sờ nắn trong lưng không thấy có gì, mới thả cho đi. Ngài vội đi về phía cửa Chu-tước, rồi vào trong cửa Tả khúc. Vừa tới nơi, đã nghe Thái-hậu và các phi-tần tìm ngài không thấy, đương xôn xao hỏi: « Thừa-dư ở đâu »? Hoàng-thượng vội thưa: « ở đây! ở đây! ». Lập tức ngài cho đòi lính hộ-vệ, nhưng chỉ được chừng 17, 18 người thôi, còn thì đều trốn không đến.

Luôn đó, ngài cho dùng võng đòn tre, võng Hoàng-thái-hậu và nguyên-tử đi, tôn-thất và các phi-tần đều phải đi bộ chạy theo sau. Những đồ ngự-dụng, chỉ mang đi được bốn hòm, còn đều phải bỏ lại trong điện. Những người nội-thị có được bao nhiêu tư-trang quần áo, của báu, của quý, cũng phải bỏ cả trên đường. Ra đến bến đò, hàng xứ đương tranh đò túi-bụi. Bất-cứ người sang, người hèn, ai khỏe chen thì được lên trước. Ở trong bãi cát, người nọ séo lên người kia,