Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/392

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 390 —

Sở và Phan Văn-Lân lĩnh quân ra thẳng Nghệ an, hội-đồng với Vũ Văn-Nhậm tính việc đánh Bắc, và cho Vũ Văn Nhậm lĩnh ấn tiết chế, các tướng đều phải thuộc quyền của Nhậm cắt đặt. Bố-trí đâu đấy, Bắc-bình vương hạ lệnh giục họ trẩy quân. Bấy giờ nhằm tháng mười-một năm Đinh-vị.

Văn-Nhậm vâng lệnh, kéo quân vượt qua Thổ-sơn, trấn-thủ Thanh-hóa Lê-Duật không dám cự-chiến, thu quân lui về Trình-giang, rồi cho phi ngựa về kinh cáo-cấp. Một ngày luôn chín lần báo, làm cho kinh-thành nhao lên. Nhân-dân sợ-hãi nhốn-nháo, luống cuống dắt-díu già trẻ, mang xách đồ-đạc ra thành trốn tránh, phố phường đều phải đóng cửa thôi buôn; đường xá cũng ít có người đi lại; trong các đài sảnh, chỉ còn người có chức-sự ở lại mà thôi..

Hoàng-thượng thấy vậy lo lắm, liền sai các quan họp ở nhà Chỉnh để bàn về cách đánh giữ. Chỉnh nói:

— Đời Tấn khi quân Bồ Kiên tràn đầy bên cõi, Tạ An vẫn cười nói như thường; đời Tống, khi quân Khiết-đan vào sâu trong nước, Khấu-Chuẩn vẫn đánh cờ, uống rượu tự-nhiên.